Nhìn cái xác Blood Raven phóng lên cao, từ bên trong, linh hồn một người nữ rogue phóng ra ngoài, có vẻ hướng về phía thiên đàng bay đi. Trần Thịnh cũng vỡ lẽ, là độc tố cuối cùng phát huy tác dụng rút đi chút máu cuối cùng của cô nàng, giúp Trần Thịnh giết chết Blood Raven.
“Hú hồn! Tưởng chết không!” – Trần Thịnh tên này không tim không phổi hướng Celena cười ha ha. Có điều Celena cũng không có cười lại với hắn. Nàng phóng người ôm lấy cổ Trần Thịnh, đặt lên môi hắn một nụ hôn ngọt ngào giữa chiến trường đầy máu và lửa.
“Cám ơn anh! Anh đã cứu em!” – Celena ôm chặc lấy Trần Thịnh thỏ thẻ. Lúc nãy nếu không phải Trần Thịnh che lấy nàng, nhận lấy tám chín phần thương tổn, Celena đã chết trong đòn phản kích cuối cùng đó của Blood Raven rồi chứ không đơn giản chỉ mất có nửa máu như bây giờ.
“Này chính là nhân họa đắc phúc ah!” – Trần Thịnh cười ha ha nghĩ thầm. Anh hùng cứu mỹ nhân, mà còn là xả thân cứu nữa, có chút bài cũ ôn lại, nhưng trong thế giới đầy nguy hiểm này, luôn luôn hữu hiệu. Vợ chồng trong thế giới Diablo này, nhiều nhất chính là cùng nhau chiến đấu, tương trợ lúc nguy hiểm mà sinh ra cảm tình.
“Celena, làm người yêu anh nhé!” – Trần Thịnh nhìn Celena hỏi nhỏ. Cô nàng hạnh phúc khẽ gật đầu, hai má đỏ bừng không biết vì xấu hổ hay vì hạnh phúc. Còn Trần Thịnh thì cười ha ha, có chút đắc ý quên mình.
Xung quang zombie tất cả đều đã chết ngay khi linh hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-phong-luu/131045/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.