Một bãi đất trống trải giữa rừng đã được thanh lý sạch sẽ cỏ dại xong, rồi Kong dùng những cành cây đã chặt lúc trước để dựng lên một hàng rào đơn giản. Cành khô còn lại thì được tập hợp lại một chỗ nhóm lửa.
Vì phòng ngừa cháy rừng, cậu bỏ thêm một chút công phu đào một cái hố nông chứa củi lửa, bốn xung quanh đắp đất lên.
Lửa là thần vật đã thúc đẩy tiến hóa của nhân loại, hiểu được tầm quan trọng của nó nên Kong đã chuẩn bị sẵn một chiếc bật lửa zippo và vài bao diêm kiếm được ở trên du thuyền.
“Hiện tại tạm thời thế này đã.”
Kong gật đầu hài lòng nhìn thành quả lao động trong vài giờ đồng hồ của mình.
Một chiếc lều tạm dạng tam giác được dựng bằng cành cây đã hoàn thành.
Tô Mộc Tranh thích thú nhảy nhót nhìn ngó hỏi: “Sao anh dựng có một chiếc, thế còn của em đâu?”
“Tại hoàn cảnh này chỉ có thể làm một cái.” Kong như nhìn đứa ngốc mà trả lời.
Nghe xong cũng không biết cô nàng liên tưởng tới điều gì mà khuôn mặt đỏ bừng, cũng may trời tối nên không thể nhận ra.
Bữa tối của hai người hết sức đơn giản. Tô Mộc Tranh ăn mì tôm sống với nước lọc, còn Kong chỉ lót dạ bằng vài cái bánh quy.
Đều là người sinh ra và lớn lên ở thế với xã hội hiện đại, đùng một cái bị ném tới hoang dã. Không điện, không internet, không điện thoại, không máy tính... thử hỏi làm sao mà hai người trẻ tuổi hừng hực nhiệt huyết có thể chịu được được.
Nếu khi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-nhiem-vu-the-gioi/3906840/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.