Hễ lần nào Tô Mạch cảm thấy nguy cơ cận kề thì Sở Hàn sẽ xuất hiện.
Nhưng lần này lại khác, APP Mộng cảnh lớn mạnh vượt xa tưởng tượng, nếu để cho Sở Hàn tuỳ ý làm loạn, vậy mười phần chắc chín sẽ chữa lợn lành thành lợn què.
Miễn cưỡng trấn an Sở Hàn cáu kỉnh xong, như thể ngập tràn nguy cơ, Tô Mạch hít sâu một hơi, sau đó mở điện thoại bấm một dãy số…
“A lô?”
Dãy số xa lạ, giọng nói của đối phương rõ ràng đong đầy ngờ vực.
“Là tôi.”
…
“Cậu, cậu Tô?!”
Giọng điệu của đối phương từ ngờ vực chuyển sang không thể tin nổi, Tô Mạch lạnh lùng nói: “Giúp tôi tra một vụ án, lát nữa tôi sẽ gửi liên kết đến.”
“Vụ án? Vụ án gì? Cậu chủ, gần đây cậu vẫn…”
Tút tút tút…
Tô Mạch cúp máy, sau đó gửi liên kết cho đối phương.
Đợi thêm mười mấy phút, di động reo lên, màn hình hiển thị số lạ.
“A lô?”
“Tô Mạch? Là tôi, Ngụy Tư Hàn!”
Chất giọng rất lạ nhưng cái tên hơi quen.
Hồi tưởng một lát, Tô Mạch rốt cuộc nhớ ra Ngụy Tư Hàn là ai — bạn học cấp hai của cậu.
Thực tế thì Tô Mạch chỉ học tiểu học và cấp hai, đến năm lớp 7 thì rời khỏi ghế nhà trường, bước vào…
Tô Mạch không có bạn bè, nhưng đó là chuyện sau khi Sở Hàn xuất hiện. Thời gian trước đó, mặc dù lạnh lùng hơn những người cùng lứa rất nhiều nhưng chung quy Tô Mạch vẫn có vài người bạn miễn cưỡng nói chuyện được, Ngụy Tư Hàn cùng bàn là một trong số đó.
Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-song-trong-nhan-cach/206205/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.