Để lại dao găm chẳng khác nào trở thành đồng loã, nhưng Tô Mạch vẫn giao nó cho Đàm Nhạc. Ánh sáng loé lên, cửa nhà giam mở toang. Có điều, nó cũng không dẫn ra ngoài mà dẫn đến chỗ riêng của năm người. Sài Cương hưng phấn hô lên: “Ha ha, thành công rồi! Chúng ta thành công rồi!” Mắt nhìn cửa nhà giam rộng mở, lại chuyển sang nhìn Đàm Nhạc đâm dao vào tim, Tô Mạch lặng im không lên tiếng. “Thật không hiểu nổi, đang yên lành sao phải tự sát?” Vui sướng qua đi, Sài Cương mơ hồ: “Sống sót không tốt sao? Dù thế nào chăng nữa thì sống sót mới là hy vọng chứ!” Hy vọng? Không, có vài người không cần hy vọng, họ chỉ cần giải thoát. “Tô Mạch, cảm ơn cậu!” Trước khi đi, Đới Hưng Chương trịnh trọng nói với Tô Mạch: “Kịch bản lần này vừa khó vừa phức tạp hơn nhiều so với lần trước của tôi, nếu không có cậu, chỉ sợ chúng tôi cũng không sống nổi!” Không chỉ Đới Hưng Chương, cả Tiêu Nhã và Mark đều ồn ào nói lời cảm ơn với Tô Mạch, khiến Tô Mạch thoáng sững người. Hai chữ “cảm ơn”, cậu đã không nghe thấy bao lâu rồi? Từ lúc trở thành một trong Tứ Quỷ, ngoại trừ sợ hãi thì cái nhìn của tất cả mọi người với cậu cũng chỉ có sợ hãi, không có bất kỳ ai dám tuỳ tiện đến gần. Dù là bác sĩ Liêu tiếp xúc nhiều nhất với cậu thì cũng không dám đơn độc gặp cậu trong tình huống không có thứ gì để phòng ngự. Lời cảm ơn từ đáy lòng của ba người Đới Hưng Chương khiến Tô Mạch rất không thích ứng. Trên thực tế, cậu chưa hề nghĩ đến cứu người, tất cả chỉ là vừa khéo mà thôi. Từ sâu trong lòng, cậu rất tỉnh táo, biết rõ rằng mình khác với những người này, bọn họ vĩnh viễn không thể nào trở thành bạn bè… “Còn đứng ngây ra đó làm gì, đi nhanh lên coi!” Nhiệm vụ đã hoàn thành, Sài Cương cũng không còn vội vã. Vươn vai rướn người xong, anh ta chỉ vào chiếc vòng đen trên tay Tô Mạch rồi hỏi: “Anh Tô, tôi cứ tò mò suốt, cái vòng này có công dụng gì vậy? Thương hiệu gì đó, đẹp thế!” Vòng tay? Tô Mạch nhướng mày, lặng lẽ nâng tay phải lên. Không sai, cậu vẫn luôn đeo vòng trên cổ tay, là vòng tay đặc chế — Tứ Quỷ Đế đô kẻ nào cũng có. Khoé miệng nhếch lên nụ cười quái gở, Tô Mạch chân thành khuyên bảo: “Tin tôi đi, anh không muốn biết tác dụng của nó chút nào đâu.” Dứt lời, Tô Mạch không để ý đến Sài Cương nữa, cất bước đi đến cửa sắt. Sài Cương nhanh chân đuổi theo, hét ầm lên: “Này? Chờ tôi với!” “Anh Tô, tôi cũng coi như bạn cùng chung hoạn nạn, tôi rất hâm mộ cậu, kết bạn đi mà!” Mặc kệ Sài Cương ở sau lưng vẫn líu lo ríu rít, Tô Mạch bước vào cửa sắt, ánh sáng loé lên rời khỏi thế giới kịch bản… 【 Người chơi số 85022, chúc mừng ngài hoàn tất kịch bản diễn sinh《 Nhà cổ hoang dã 》, hệ thống đang truyền tống… 】 【 Truyền tống hoàn tất, đang tính toán phần thưởng… 】 【 1. Hoàn tất kịch bản diễn sinh 《 Nhà cổ hoang dã (cấp thấp(1)) 》với tỉ lệ 83%, xếp hạng vàng; (1) nguyên văn là 低魔 – tức là magic is rare, không phải cứ học thì sẽ dùng được phép thuật hoặc hiệu quả sử dụng rất thấp, những nhân vật liên quan đến phép thuật khá ít dù có tồn tại, đa phần mọi người không tin/không quan tâm đến ma pháp/phép thuật. Phép thuật ở thế giới có thể sở hữu uy lực khủng khiếp, thay đổi cuộc sống của mọi người 2. Phá vỡ thành công thế giới quan của kịch bản diễn sinh 《 Nhà cổ hoang dã (cấp thấp) 》với tỉ lệ 82%, xếp hạng vàng; 】 3. Trợ giúp Đàm Nhạc đối mặt với hiện thực, nhận được lòng biết ơn của Đàm Nhạc; 4. Liên tiếp giết chết người chị Hạ Bội, đồng thời phong ấn linh hồn, nhận được sự oán hận của người chị; 5. Và một số thứ khác. Phần thưởng như sau: Chinh phục kịch bản giả linh dị (hạng vàng): 150 đồng Mộng Ảo tệ; 2. Hạt giống vàng (cấp thấp),rương vàng (cấp thấp); 3. Một que kẹo ngọt ngào; 4. Dao găm xẻ quỷ, oán hận của người chị; 5. 250 đồng Mộng Ảo tệ. 】 【 Bởi vì người chơi số 85022 tham gia làm nhiệm vụ kịch bản lần đầu tiên, không khấu trừ tiền Mộng Ảo. 】 【 Người chơi số 85022 thể chất kém, có lựa chọn hồi phục hay không? Hồi phục sẽ khấu trừ 5 đồng Mộng Ảo tệ. 】 【 Đang hồi phục cơ thể… Hồi phục hoàn tất. Trạng thái thân thể của người chơi số 85022: Khoẻ mạnh. 】 【 Người chơi số 85022 cung cấp dao găm cho nhân vật chủ chốt Đàm Nhạc, gián tiếp gây ra cái chết của nhân vật. Xem như trừng phạt, khấu trừ 50 đồng Mộng Ảo tệ, 5 điểm cống hiến. 】 【 Người chơi số 85022 hoàn tất kịch bản diễn sinh 《 Nhà cổ hoang dã (cấp thấp) 》lần đầu tiên, thưởng 30 đồng Mộng Ảo tệ, một rương sắt (cấp thấp). 】 【 Người chơi số 85022 hoàn thành kịch bản diễn sinh 《 Nhà cổ hoang dã (cấp thấp) 》với tỷ lệ 83%, phá vỡ thế giới quan với tỷ lệ 82%, được đánh giá hoàn hảo, thưởng 25 điểm cống hiến. 】 【 Đang cường hoá thể chất… Cường hoá hoàn tất. 】 【 Người chơi số 85022 hoàn thành nhiệm vụ lần đầu thành công, trao tặng danh hiệu người chơi dự bị; mở khoá mục nhiệm vụ; mở khoá mục thông số, mở khoá chức năng trò chuyện; mở khoá vòng bạn bè; mở khoá thông báo đẩy; mở khoá hệ thống giao dịch; mở khoá khu giải trí tư nhân; mở khoá công viên trò chơi; mở khoá khu mua sắm; mở khoá phòng đấu giá; mở khoá sân tập luyện… 】 【 Bởi vì người chơi số 85022 tham gia làm nhiệm vụ kịch bản lần đầu tiên đã đạt hạng vàng, được sự chấp nhận của Mộng cảnh Thiên Đường, cung cấp phần thưởng đặc biệt — trang bị Bản mệnh thí hồn. 】 【 Đang tạo lập trang bị Bản mệnh thí hồn… Tạo lập hoàn tất, mời xem trong tủ đồ cá nhân. 】 【 Đã thanh toán xong phần thưởng của kịch bản diễn sinh 《 Nhà cổ hoang dã (cấp thấp)” cho người chơi dự bị Tô Mạch số hiệu 85022, mời người chơi cố gắng chinh phục trò chơi, hẹn gặp lại lần sau! 】 Tô Mạch mở mắt, thấy mình đã trở lại phòng ngủ ở khu 10 của mình. Tự dưng tham gia một trò chơi kinh khủng, đến lúc bỗng nhiên trở về thế giới hiện thực, có tỉnh táo như Tô Mạch cũng sinh ra cảm giác như đã trải qua mấy kiếp. “Về rồi à…” Giọng nói bình thản không lên không xuống, nhưng những người hiểu rõ cậu vẫn có thể cảm nhận được sự khác biệt trong đó — tiếc nuối, giọng nói của Tô Mạch mang theo tiếc nuối. Với người khác mà nói, Mộng cảnh Thiên Đường là ác mộng, dù là người chơi chính thức thì mỗi lần bình an trở về đều sẽ may mắn không thôi, còn những người tiếc nuối thời gian quá ngắn như Tô Mạch, trước nay chưa từng trông thấy. Nhìn vào đồng hồ trên tường, kim đồng hồ chỉ 0 giờ 5 phút sáng, giống hệt thời gian cậu tiến vào trò chơi không lệch một giây. Tuy rằng thời gian ở thế giới hiện thực không nhúc nhích, nhưng bọn họ đã trải qua một đêm kinh thiên động địa trong 《 Nhà cổ hoang dã 》. Có lẽ Tô Mạch không sợ, nhưng quả thực rất mệt mỏi. Dù hết sức hứng thú với APP Mộng cảnh, Tô Mạch vẫn ném di động sang một bên, sau đó thiếp đi trên giường… Một đêm an ổn, lúc thức giấc, trời đã sáng choang. Rửa mặt xong xuôi, Tô Mạch cầm điện thoại đi vào phòng khách. 【 Người chơi Tô Mạch số hiệu 85022, chào mừng đến với nền tảng kiến thiết giấc mộng lớn nhất thế giới: Mộng cảnh Thiên Đường. 】 Giọng loli quen thuộc vang vọng trong não, Tô Mạch thẳng thừng bỏ qua nó, ấn vào trang chủ của APP Mộng cảnh. Bây giờ là năm 2025, những năm gần đây, khoa học kỹ thuật toàn cầu thay đổi từng ngày, các loại sản phẩm điện tử đổi cũ ra mới. Như điện thoại chẳng hạn, đến cả loại người ‘tách biệt với thế giới’ như Tô Mạch cũng có thể đọc được vài thương hiệu lớn nổi tiếng toàn cầu. Về phần APP điện thoại lại càng đủ loại, rườm rà khó phân, những người chỉ có mười mấy ứng dụng trong điện thoại di động như Tô Mạch đã không theo kịp thời đại. Đương nhiên, những thứ này cũng không quan trọng, quan trọng là trang chủ của APP Mộng cảnh vừa đơn giản vừa dễ nhìn, rất hợp ý Tô Mạch. Trong đó có vài tùy chọn chính, trên cùng là mục thông số, sau đó là trò chơi, trò chuyện, các loại giải trí tư nhân. Bởi vì Tô Mạch mới hoàn thành trò chơi Mộng cảnh một lần nên mỗi giao diện đều có vài thông báo chờ. Thứ làm cậu chú ý nhất đương nhiên là mục thông số, dù sao sau này còn phải đối mặt với vô số lần khiêu chiến, thực lực bản thân hiển nhiên quan trọng nhất. Mở mục thông số ra, thứ đập vào mắt trước tiên là một nhân vật chibi 3D trông rất giống Tô Mạch, chỉ là tinh tế và đẹp mắt hơn. Trên cùng của mục lưu trữ là cột “Thành tựu”, bên trong là một tấm ảnh chụp màn hình trong 《 Nhà cổ hoang dã 》màu xám, được treo ‘hạng vàng’ bên trên. Cột phía dưới “Thành tựu” là thuộc tính của nhân vật: Tên: Tô Mạch [ Sở Hàn ] (người chơi dự bị); Số hiệu: 85022; Danh hiệu: Tạm thời chưa có (trang bị khi trở thành người chơi chính thức); Chủng tộc: Nhân loại; Trạng thái cơ thể: Khoẻ mạnh; Tố chất thân thể: Tạm thời chưa có (kiểm tra khi trở thành người chơi chính thức). Những thứ khác không có vấn đề, nhưng thứ khiến Tô Mạch để ý nhất là, ngay cả Sở Hàn mà APP Mộng cảnh cũng biết, hắn cũng được ghi vào trong danh sách! Sự lớn mạnh của Mộng cảnh Thiên Đường vượt quá tưởng tượng, Tô Mạch vô thức sinh lòng cảnh giác, sau khi nghĩ thông điều gì lại bình tĩnh lại. Tiếp theo là túi đồ, túi đồ có tất cả 50 ô, trong đó bao gồm: chinh phục kịch bản giả linh dị (cấp thấp) hạng vàng, hạt giống vàng (cấp thấp),rương vàng (cấp thấp),một que kẹo ngọt ngào, dao găm xẻ quỷ, sự oán hận của người chị (không thể giao dịch),lá thư của Hạ Vạn Lý (không thể giao dịch),vũ khí Bản mệnh thí hồn (chưa đặt tên),rương sắt (cấp thấp),cùng với 380 đồng Mộng Ảo tệ và 20 điểm cống hiến. Bỏ qua những thứ khác, cái thu hút sự chú ý của Tô Mạch hiển nhiên là vũ khí Bản mệnh thí hồn. Trong đầu vừa nảy ra ý nghĩ này, vũ khí đã xuất hiện trong tay. Khoảnh khắc cầm vũ khí trong tay, hai mắt Tô Mạch trừng lớn, tim đập loạn xạ! Bản mệnh thí hồn màu vàng sậm hiện chữ ‘S’, tinh khiết đến độ hoàn hảo, là một lưỡi dao ngắn còn hoa lệ hơn cả Liễu Diệp đao(2) hay Hồ Điệp đao(3). Nhưng đây không phải điều quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là, giây phút vừa cầm vũ khí vào tay, Tô Mạch lại có loại cảm giác tâm linh tương thông. Dường như nó cũng không phải là một lưỡi dao sắc lạnh mà là một cành cây mọc ra từ thân thể Tô Mạch! Một loại dục vọng nào đó mãnh liệt sinh sôi nảy nở, trái tim Tô Mạch điên cuồng đập mạnh! “Thú vị.” Đáy mắt loé lên tia sáng kỳ dị, Tô Mạch xem xét thuộc tính của vũ khí. Chưa đặt tên (Bản mệnh thí hồn); Trọng lượng: 340gram; Chiều dài: 330; Hồn đã giết: 0/100; Kỹ năng: Tạm thời chưa có. Đo ni đóng giày. Đây là bốn chữ hiện ra trong đầu Tô Mạch khi thấy thứ vũ khí ngắn này — thanh tao và tà ác cùng nhau tồn tại, đây là vũ khí đặc chế cho Sở Hàn! “Cửu U, nó tên là Cửu U!” Một bóng người đột nhiên xuất hiện trên bàn, đôi mắt đỏ sậm nhìn chòng chọc vào vật trong tay Tô Mạch, đáy mắt ngập tràn ham muốn và cuồng điên! “Cửu U? Đến từ nghiệp chướng của Địa ngục Cửu U sao?” “Không sai! Ông đây thích!” Không do dự thêm, vũ khí Bản mệnh thí hồn ngay lập tức được đặt cho cái tên “Cửu U.” Cửu U biến mất không còn tăm hơi, lúc xuất hiện lần nữa, nó đã nằm trên tay Sở Hàn. “Sở Hàn, Mộng cảnh Thiên Đường… Thú vị lắm đó.” Tô Mạch nói với ‘người’ trên bàn. “Chính xác, thú vị lắm! Ông đây đã không thể chờ thêm được nữa rồi!” Lè lưỡi nhẹ nhàng liếm dọc Cửu U, khuôn mặt Sở Hàn hiện lên vẻ khát máu điên cuồng… 【 Tút… Tút… Ngài Tô, ngài có bạn mới muốn kết nối, đồng ý hay không? 】 Lời nhắc nhở bất thình lình vang lên, sau khi Tô Mạch mở ra mới phát hiện đối phương đặt một cái tên rất hầm hố, mà ảnh chân dung thì là Sài Cương đần độn liều lĩnh…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]