Đời là bể khổ, Phật đã dạy
Và theo một cách nào đó, tôi thấy Phật đã nói đúng. Vụ việc bị dân anhchị hỏi thăm hôm qua thực sự là một cú sốc khá lớn, nhất với những tênloi nhoi nửa mùa như tôi.
Sau khi phóng ra xa khỏi hiện trường, tôi quyết định sẽ đi vào những con đường lớn, đông người, nhiều lô cốt, dễ kẹt xe. Những nơi như thế nếulũ đàn em của Tóc Dựng còn đuổi theo thì tôi còn có thể kêu cứu vớinhững người bên đường.
Chưa bao giờ tim tôi đập mạnh đến thế. Chưa bao giờ mắt tôi lại nhòe đi như thế. Chưa bao giờ tôi thấy con quỷ của nỗi sợ hãi lại trùm lấy tôichặt đến thế. Mắt tôi giờ vẫn còn nhạt nhòa đấy… Nhầm, chỉ là mấy giọtnước mắt chảy ra từ lúc nào không biết. Quẹt đi những giọt nước mặn, tim tôi giờ đã trở lại bình thường. Nhưng có một con suối của nỗi sợ hãi âm ỉ chạy trong tâm hồn tôi
Giữa đám đông, nhưng cảm thấy tách biệt với thế giới…
Đã từng có người bảo rằng thế giới này thực sự không có định mệnh. Đóchỉ là tên gọi của những điều đau buồn, tệ hại mà chúng ta không tránhđược hoặc phạm phải. Nếu “định mệnh” thực sự là thế, tôi sẽ là một côgái không có “định mệnh”. Cuộc đời tôi từ đầu đến giờ quá đơn giản vàquá trung bình để có thể kể ra. Sinh ra, lớn lên, đi học, đi làm, lậpgia đình, chết. Không có gì đặc biệt, như vô vàn con người khác trênhành tinh này. Tôi sẽ mãi chỉ là người làm việc sau cánh màn, lén nhìnqua tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-hoi-ky-cua-ke-luu-hanh-thoi-gian/59811/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.