Phập!
“A!”
“Úi da!”
Nguyễn Tinh Nhã biết thế nào cũng sẽ bị ám sát, cho nên cậu đã có sự chuẩn bị, thả lỏng cảnh giác làm gã dị hợm ra tay, triệu hồi ra sách kĩ năng dày cộm chắn sau đầu. Con dao găm có bén đến đâu cũng không thể xuyên thủng được, còn bị kẹt lại không rút ra được.
Bởi mới nói, tri thức là sức mạnh, cũng là lớp phòng ngự kiên cố.
Hệ thống giám sát: […] Nó hận người chơi này!
Bộp!
“Pu nha nhố!”
Gã người khỉ phản ứng thật mau lùi lại, thấy ám sát không thành thay đổi sách lược tung cửa chạy, xô cậu té nhào.
“Á!”
Nguyễn Tinh Nhã biết hành động kế tiếp của người ta nhưng không thể bắt kịp độ nhanh nhẹn, giống như cụ già bị thanh niên trai tráng xô ngã, cậu để gã chạy thoát ra ngoài.
Lồm cồm bò dậy, cậu xoa mông đuổi theo.
Gã còn đang giữ bản đồ trong tay, nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ sớm một chút là điều tốt. Tình hình bây giờ làm cậu bất an, mới qua một ngày mà đã chết mấy trăm người, nguy hiểm gì thì chưa biết được hết, huống chi tìm đủ 50 viên đá quý.
Vừa mới chạy ra ba bước đã va phải Vu Thực, may mà cậu thắng gấp, nếu không lại nhào vào lòng người ta, làm ra chuyện khó coi.
“Vu…Ổn không anh ơi?” Nhìn cứ như sát nhân hàng loạt vừa mới gây án xong, rén thật.
Bên ngoài vừa trải qua một trận hỗn chiến, vết máu tanh tưởi, thi thể dập nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-chan-giam-hai-thuyen/3547044/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.