Nguyễn Tinh Nhã vắt óc suy nghĩ, đột nhiên nhớ đến còn một chỗ đã bị cậu bỏ qua, phòng 404. Vu Thực và Vu Ngạn Thu không gặp nhân cách đầu tiên cầu cứu, nên không biết chi tiết này. Nếu cậu không giúp cô ta khỏi bị quái vật ăn mất thì có lẽ nhiệm vụ ẩn này mãi mãi sẽ không bị phát hiện ra. Độ khó của phụ bản cũng sẽ không bị thay đổi.
Nếu Nguyễn Tinh Nhã mà biết phụ bản này thật ra là một loại hình chạy trốn đuổi giết chứ không chứa yếu tố huyền nghi, là cậu tự tăng độ khó cho game, chắc cậu sẽ khóc thét mất.
Còn hai nhiệm vụ chính thực chất là hệ thống thêm vào để đánh lừa người chơi, vì đáp án đơn giản đến bất ngờ.
Vu Thực xách theo người phụ nữ trung niên đã bất tỉnh, tiến lại gần hai người: “Ngạn Thu, thế nào?”
Vu Ngạn Thu nhún vai: “Cần trở lại 404 một chuyến, gặp nhân cách đầu tiên.” Chỉ có bản thân Tư Tư mới biết cô ta muốn được giải thoát bằng cách nào.
Vu Thực nhìn ra hành lang, nhíu mày.
“Nhưng không thể nhỉ.”
Ngoài hành lang đứng đầy quái vật, có hơn 10 con, đang hầm hè mà nhìn vào, sởn cả tóc gáy.
Vu Thực muốn bạo lực vượt ải: “Cậu nghĩ chúng ta có xử lý được hết đám này không?” Một mình hắn giải quyết 3,4 con một lượt không thành vấn đề, nhưng số lượng lúc này có hơi nhiều.
Vu Ngạn Thu trả cho một nụ cười như gió xuân, tỏ vẻ không thể. Bây giờ phòng 404 xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-chan-giam-hai-thuyen/3547013/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.