Nguyễn Tinh Nhã cùng anh em họ Vu nhìn cửa phòng 401 từ từ mở ra. Bên trong, người phụ nữ mở ra cửa, thành công thu hút sự chú ý của cậu.
Người phụ nữ trung niên tầm 33, 34 tuổi, ăn mặc mộc mạc giản dị, cử chỉ hiền thục, giọng nói cũng chầm chậm: “Ba vị tìm ai ạ?”
“...”
Nguyễn Tinh Nhã hít sâu vài hơi, ổn định cơ mặt.
Không phải cậu vừa gặp đã yêu người ta hay gì, mà là cậu sợ cái gương mặt này muốn chết đi được!
Sao lại là mặt của chị Tư chứ? Bộ khuôn mặt nhan sắc của chị ta đại trà lắm à?
Cậu sắp bị PTSD với gương mặt này rồi.
Phụ nữ trung niên có vẻ khép nép lặp lại câu hỏi lần nữa, cậu mới hoàn hồn trả lời người ta, nở nụ cười thương nghiệp cơ bản: “Chào chị, em là hàng xóm mới chuyển đến, qua đây chào hỏi thôi chị ạ.”
Nữ kia à một tiếng, còn định mời hàng xóm vào chơi thì ông chồng từ buồng trong đi ra, cắt ngang: “Tôi đi làm đây.” Thái độ với vợ cũng không tốt, nghe như rất mệt mỏi.
Ông ta mang giày da, ôm bao công văn, ăn mặc lịch sự. Cậu đoán ông này làm việc gì đó cần chú ý hình tượng.
Nguyễn Tinh Nhã và anh em họ Vu tránh ra một chút cho người đàn ông ra ngoài. truyện kiếm hiệp hay
Khoảng cách gần, cậu tỉ mỉ quan sát được, người này bọng mắt rất thâm, trên người có mùi thuốc Đông y nhạt nhòa. Dáng vẻ trên khuôn mặt được bảo dưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-chan-giam-hai-thuyen/3547007/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.