Cuối cùng Nguyễn Tinh Nhã với kĩ năng mặt dày vuốt mông ngựa cực đỉnh cũng được ở cùng vợ chồng già. Đứa cháu cũng là người quen, bé Bảo mới gặp lúc nãy.
Ông bà không cảm thấy bé Bảo ôm hộp sọ không có gì không đúng, còn dỗ thằng bé đi ngủ, còn vuốt ve cái đầu, gọi con gái, làm cậu da đầu tê dại.
Vừa đúng 10 giờ, cả nhà ông cụ tắt hết đèn, đi vào giấc ngủ. Là tập thể đi ngủ, giống như bị ngắt nguồn điện.
Tĩnh lặng quá.
Nguyễn Tinh Nhã lót đệm mềm nằm dưới đất, đôi mắt đen đã thích ứng với bóng tối, trộm nhìn xung quanh, thấy không ai mới mở cửa sổ hệ thống lên.
[Kĩ năng độc quyền: Văn học là chân ái <D> (Đã nhận được một quyển vở 200 trang và một cây bút máy)]
“??”
[Nhắc nhở về kĩ năng: Xét thấy người chơi Nguyễn Tinh Nhã đối với toán học rất có thành tựu. Hệ thống đại nhân rộng lượng ban cho kĩ năng tương ứng. Không cần mang ơn.]
“...” Tương ứng dữ chưa má?
[Hướng dẫn sử dụng: Một câu thơ một lời văn cũng có thể trở thành vũ khí sắc bén nhất thế giới (giới hạn trong 20 chữ)
Lưu ý: Viết sai, viết không đúng chính tả sẽ không dùng được kĩ năng. Chỉ cho phép sai 3 lần.
(Thời gian sử dụng: 15 phút/ngày)
Chú thích: Chúc mừng em đạt kỹ năng triệu hồi cấp D, người nhà đang háo hức chờ đợi di chúc của em~]
“...” Mọa, tức á.
Nguyễn Tinh Nhã tức tới khó thở sặc nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-chan-giam-hai-thuyen/3547003/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.