Sau khi cầm lái xe điện nhỏ đi khoảng ba bốn dãy phố, Tạ Kim Tịch đã đi tới ranh giới thế giới của anh.
Công trình kiến trúc, đường lộ, cây cối, bầu trời, đến vị trí ranh giới đó đột nhiên biến mất, tựa như bị một sức mạnh nào đó một nhát cắt cụt, ở đằng sau lằn ranh giới đó, là hư không tối đen vô cùng vô tận.
Tạ Kim Tịch xuống khỏi xe điện nhỏ đi tới nơi phân ranh giới ấy, cúi đầu nhìn xuống phía dưới, dưới lằn ranh vẫn y nguyên là bóng tối vô cùng tận, tựa như vực sâu.
“Đây là… Cuối thế giới sao?” Tạ Kim Tịch lẩm nhẩm.
Anh lui về sau mấy bước lượm một nhánh cây từ ven đường, dùng sức ném ra ngoài vùng hư không đó, nhánh cây biến mất ở trong vùng hư không, không có bất kỳ âm thanh nào truyền lại.
“Giống như bị thực bào (nuốt) vậy.”
Tạ Kim Tịch nhìn bốn phía xung quanh, tự giễu rằng: “Nơi này, không giống thế giới mảnh vỡ cái quái gì cả, ngược lại giống y như hộp sinh thái.” [1]
[1]Nơi nuôi dưỡng sinh vật (Vivarium): Vivarium xuất phát từ trong tiếng Latin mang nghĩa chỗ sống, nó còn được gọi là hộp sinh thái hoặc lớn hơn là phòng sinh thái, là khu vực thường khép kín, nuôi nhốt và chăm sóc để quan sát hoặc nghiên cứu động thực vật.
Cái “Ngài” đó đã xây dựng một cái hộp sinh thái sắp xếp cảnh tượng y nguyên như trước quen thuộc nhất thoải mái nhất cũng cảm thấy an toàn nhất từ trong tận đáy lòng nhân loại, nuôi bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-cat-giu-noi-so/2513320/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.