Editor: Alice.T
——o0o——
Đợi khi rừng rậm hoàn toàn tối lại, Trang Chính dừng lại trên một chỗ đất bằng khá cao cạnh dòng sông, kêu nhóm dừng lại, nói rằng: “Chúng ta hạ trại ngủ qua đêm ở chỗ này đi, lộ trình chiều hôm nay thuộc thích nghi với đường đi, cho mọi người một khoảng thời gian nghỉ ngơi, kể từ ngày mai chúng ta sẽ phải gấp rút lên đường tăng tốc thêm nữa.”
Lời của Trang Chính đối với mọi người đang kiệt sức mà nói không khác gì nắng hạn lâu ngày gặp mưa lành từ trời rơi xuống.
Trời đã sắp tối, Trang Chính, Triệu Ô và anh bạn trong cặp tình nhân cầm đèn pin chặt chút cành cây thích hợp về, còn gạt bỏ một ít lá cây khô vào để làm mồi lửa đốt lửa trại lên.
Vào lúc bọn họ đi kiếm cành cây, Tạ Kim Tịch, Hà Anh Vệ và một người trong đám người mới mang một cái nồi nhỏ mà bọn họ vác theo bên người rọi đèn pin đến bờ sông lấy nước.
Đốt lửa chủ yếu là để đun sôi khử nước, nước ở dã ngoại không đun sôi lọc qua thì trong vắt, nhưng cũng không biết có bao nhiêu vi khuẩn và vật bẩn không nhìn thấy bơi trong ấy, uống vào rất có thể sẽ đau bụng tiêu chảy dẫn đến hư thoát, đây không phải chuyện tốt đẹp gì.
Sau khi đun nước sôi, bọn họ bao quanh đống lửa qua loa hâm nóng ít đồ ăn.
Vừa gặm bánh quy khô, Hà Anh Vệ vừa phàn nàn: “Thế giới trước kia tôi trải không giống thế này đâu, mặc dù kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-cat-giu-noi-so/2513312/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.