Chương trước
Chương sau
Phẫu thuật nối mạch máu tim của Richard rất thuận lợi, sau khi dán một tấm Tam Thanh đạo phù, sức chiến đấu của hắn có hy vọng khôi phục hoàn toàn trong vài ngày, tin này lực tức khiến tất cả mọi người trong Nam Viêm Châu đội thở phào nhẹ nhõm.
Giao chiến với Ringwraith lần này, thương vong nặng nề nhất chính là Nam Viêm Châu đội, đội trưởng cũ bị giết, người mạnh nhất bị thương nặng, những người còn lại hoặc là không có sức chiến đấu quá cao hoặc là chỉ có phương thức chiến đấu đặc thù. Chỉ hai người này mới có sức cận chiến thông thường khá mạnh mẽ nên khi họ một chết một bị thương, thực lực Nam Viêm Châu đội lập tức giảm mạnh, có thể nói, nếu Richard thật sự mất khả năng chiến đấu hoặc là chết, Nam Viêm Châu đội lập tức sẽ rơi vào thế yếu tuyệt đối trong ba đội.
Bắc Băng Châu đội cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, chết mất mấy tên tân nhân, số điểm tích lũy âm cũng đủ để mấy người có kinh nghiệm trong đội bị delete, vẫn còn may là trong thế giới Lord of the Rings đầy nhiệm vụ tình tiết kịch bản cùng những chỗ có thể kiếm điểm nên họ cũng không phải quá lo lắng, cho dù chết mất hai chủ lực cận chiến nhưng Garnier vẫn có vẻ tự tin mười phần, giống như một mình hắn là đủ chống đỡ cả Bắc Băng Châu đội, sự tự tin này cũng khiến những người có kinh nghiệm còn lại trong Bắc Băng Châu đội duy trì bình tĩnh.
Tóm lại, Trung Châu đội là đội thu hoạch lớn nhất trong cuộc chiến với Ringwraith, chẳng những giết chết năm Ringwraith mà còn đoạt được khô lâu chiến mã duy nhất, chiến mã không bị ảnh hưởng của trọng lực, tốc độ cực nhanh, tạo hình ấn tượng khiến cho không ai không cảm thấy hâm mộ. Ngoài ra Triệu Anh Không lại lâm trận đột phá, sử dụng thành công sóng chân không Thiểm linh mà nàng vẫn nghiên cứu, có thể nói Trung Châu đội ngoài vất vả một chút thì gần như không mất mát gì cả, mấy tấm Tam Thanh đạo phù quá nhỏ vé chẳng đáng nhắc tới.
Quay lại chuyện chính, mọi người đã tới Bree được một ngày một đêm, đến cả thương thế của Richard, cánh tay đứt của Trịnh Xá, vết chém trên ngực Triệu Anh Không (Trình Khiếu sau khi khâu xong vết thương chảy mất cả lít máu, là máu mũi...) cùng một loạt vết thương lớn nhỏ của mọi người cũng đều được xử lý ổn thỏa. Tuy nhiên mọi người vẫn chưa tìm được nhân vật quan trọng trong kịch bản, người kế thừa duy nhất của Gondor, ngụy trang thành lãng khách, hoàng tử Aragorn, không chỉ Gandalf không có ở đây, mà cả Aragorn cũng không xuất hiện.
Những người có kinh nghiệm trong ba đội đều ngồi quanh một chiếc bàn tròn gần cửa ra vào trong một quán rượu tại Bree, bốn người hobbit cùng tân nhân thì ngồi tại một chiếc bàn bên cạnh ở phía trong, như vậy dù bị tập kích, người hobbit cùng tân nhân cũng sẽ không bị công kích trí mạng trước.
- ....Đợi thêm một ngày nữa, nếu vẫn không thấy Aragorn xuất hiện thì chúng ta tự mình tới Rivendell trước.
Garnier nhìn Trịnh Xá cùng Nyos trầm giọng nói.
Nyos khinh bỉ cười lạnh nói:
- Ngươi đùa à, ngươi biết đường tới Rivendell chăng? Thế giới này không có chỗ mua bán bản đồ, ngươi muốn tìm tới Rivendell thì cứ chuẩn bị mò mẫm mấy tháng trời đi.
Garnier cũng cười lạnh đáp:
- Vậy ngươi nói phải làm thế nào? Cứ thủ ở đây mãi à? Chờ đến lúc tên Ringwraith kia quay lại? Bây giờ nó đã là quái vật siêu mạnh chín Ringwraith hợp nhất, trong chúng ta ai có thể ngăn cản được nó? Cái gã Cuồng chiến sỹ dở sống dở chết của đội ngươi ư?
Nyos lại không nổi giận, hắn lấy trong hộp ra một miếng chocolate, nói:
- Mấu chốt có hai điểm, thứ nhất là vấn đề đường đi như ta vừa nói, vấn đề thứ hai là quan hệ giữa Aragron cùng người Elf, nếu một đám người bọn ta mạo muội xông vào thủ đô của người Elf, người nghĩ họ sẽ đón tiếp chúng ta thế nào? Vừa giao chiếc nhẫn ra là lập tức rơi xuống là tay sai, có thể ngươi muốn làm một tên tay sai, nhưng Nam Viêm Châu đội bọn ta muốn làm chủ nhân chỉ huy, ngươi phải biết rằng chúng ta ngoài phải hoàn thành nhiệm vụ kịch bản ra còn phải đối mặt với tập kích của hai đội không biết khi nào sẽ xuất hiện kia nữa. Không biết lo xa, tất gặp họa gần, bây giờ mạo hiểm chờ Aragorn tới, sau đó lấy được "thế" của tộc Elf hoặc đế quốc loài người, hay là ôm hy vọng mơ hồ đi tìm Rivendell không biết chỗ nào.
Garnier chần chừ một chút rồi cũng không nói gì nữa, Nyos lại quay sang phía Sở Hiên, tên này đang bình thản ăn một quả táo, hắn hung hăng cắn một miếng chocolate rồi nói tiếp:
- Sở Hiên phải không? Ngươi không phát biểu cách nhìn của mình sao? Ngươi không phải lúc nào cũng có rất nhiều biệt pháp ư?
Sở Hiên chỉ nhàm chán liếc mắt một cái rồi lại cúi đầu ăn tiếp, thái độ khinh người như vậy khiến Nyos trên trán nổi hết cả gân xanh, nếu không phải hắn có có thể tự kiềm chế, sợ rằng đã muốn lao tới cắn cho Sở Hiên một phát.
Sở Hiên cũng không im lặng mãi, hắn mở miệng nói:
- Chủ Thần sẽ không ban hành nhiệm vụ chắc chắn phải chết, ít nhất đối với sức chiến đấu của ba đội chúng ta mà nói, Chủ Thần tuyệt đối sẽ không để Ringwraith cấp chín tới tấn công chỗ này. Chưa cần nói đến chuyện chúng ta có thể chống đỡ được với Witch king hay không, đối với hai đội kia cũng sẽ không còn công bằng nữa, bởi vì chúng ta chẳng những không dựa vào thời gian để chiếm được thế mà ngược lại còn vị sớm tiến vào thế giới này mà thực lực giảm xuống, chuyện này không phù hợp với đánh giá thực lực của Chủ Thần... Cứ chờ đi, Aragorn sẽ tới đây trước Ringwraith, hoặc là Gandalf sẽ trở về.
Nói đoạn hắn lại tiếp tục hờ hững ăn táo, coi như xung quanh chẳng có ai.
Trịnh Xá thì đã biết cung cách làm việc của Sở Hiên nhưng những người khác thì không, biểu hiện như vậy không khỏi khiến người ta có cảm giác kiêu căng tự đại, nhất thời sắc mặt hai đội trưởng kia đều rất khó coi. Đặc biệt là Nyos, đến cả Trịnh Xá cũng lo gân xanh trên trán hắn sẽ đứt phựt lúc nào không biết, chẳng chắc trong Starship Troopers hắn lại bị tức khí mà chết, một kẻ nóng nảy như thế gặp phải khối băng Sở Hiên, không vừa gặp mặt liền bị tức chết cũng đã có thể coi là hắn đủ nhẫn nại rồi.
Garnierthở dài một tiếng rồi nói:
- Vậy chúng ta sẽ đợi ở đây ba ngày, nếu sau ba ngày còn chưa thấy thì Bắc Băng Châu đội bọn ta sẽ rời khỏi liên minh. Bọn ta sẽ dùng cách của mình tới Mordor, có thể sau khi các ngươi chiến đấu mà tiến vào chiếm tiện nghi, cũng có thể là vượt qua sông núi ngăn cách trực tiếp đi vào. Tóm lại, sau ba ngày, ta cảm thấy nơi đây sẽ không còn an toàn, ta cũng không cùng các ngươi tiếp tục ngớ ngẩn ở đây nữa.
Không ngờ rằng, trong lúc hắn nói, từ ngoài cửa quán bỗng có một người mặc áo choàng xám bước vào, đó là một thanh niên tóc đen anh tuấn, hắn mang dôi mắt màu lam nhạt, khuôn mặt đặc trung của người phương Tây, trên người mang giáp nhẹ của lãng khách, sau lưng mang một thanh trọng kiếm hai tay.
"Tới rồi!"
Những người có kinh nghiệm tại đây, trước khi tiến vào thế giới Lord of the Rings họ không biết đã xem đi xem lại bộ phim này bao nhiêu lần, người mang ngoại hình đặc thù như vậy, đặc biệt là xuất hiện tại Bree vào thời điểm này, đến tám phần mười là hoàng từ của loài người mà mọi người đã chờ suốt một ngày một đêm, Aragorn.
Tên lãng khách này vừa vào quán rượu lập tức nhìn lướt qua xung quanh, khi hắn thấy đám người Trịnh Xá nhất thời liền nhíu mày, đưa tay kéo cả kiếm lẫn vỏ bao sau lưng xuống, sau đó tùy ý đứng tại chỗ, đến khi hắn nhìn thấy bốn người hobbit mới lộ vẻ ngạc nhiên và thận trọng rồi đi về phía bốn tên hobbit.
- Aragorn, đến uống với bọn ta một chén đi.
Trịnh Xá hắng giọng, nói vừa đủ để Aragorn có thể nghe thấy rồi quay sang chủ quán búng tay một cái.
Sắc mặt tên lãng khách càng thêm thận trọng, hắn dừng lại cười nhẹ nói:
- Ta chỉ là một lãng khách bình thường thôi, có phải ngươi nhận nhậm người rồi không?
Trịnh Xá cũng mỉm cười nói:
- Được rồi, coi như ta nhận lầm người, lãng khách, tới chỗ bọn ta ngồi đi, bọn ta là bạn của Gandalf áo xám, đúng rồi, bốn gã hobbit này cũng là...
Tên lãng khách này không chần chừ nữa, hắn thuận tiện ngồi xuống một chỗ trống cạnh Trịnh Xá, chủ quán cũng mang đến một cốc bia lớn, lãng khách cầm cốc uống một hơi hết nửa cốc rồi mới thở ra một hơi nói:
- Ta từ chỗ mấy người bạn trong tộc Elf biết được, có hơn ba mươi người hợp thành đội lính đánh thuê, họ bảo vệ bốn người hobbit và giao chiến với Ringwraith, hơn nữa nhóm người này còn giết được bảy Ringwraith, tính ra bây giờ chỉ còn hai tên còn tồn tại phải không?
Mấy người Trịnh Xá đưa mắt nhìn nhau, Garnier mỉm cười nói:
- Không phải còn hai tên, bọn ta giết được tám tên, còn một tên bỏ chạy về Mordor...
Lãng khách bấy giờ mới lộ vẻ kinh ngạc, hắn nhìn hai bên một chút rồi lại nhìn bốn gã hobbit, bấy giờ mới nói:
- Nếu thật sự là như vậy... Các ngươi có thể coi là chiến sỹ mạnh mẽ nhất của loài người chúng ta rồi, chỉ là Ringwraith biến thành một tên phải không? Cái này thì có chút phiền toái rồi... Quên giới thiệu, ta là Aragorn, Gandalf cho ta biết bốn người hobbit này mang theo thứ đó nên mới cố ý tới đây chờ bốn tên nhóc này. Nhưng mấy hôm trước từ mấy lãng khách khác biết được, Ringwraith xuất hiện rất đông ở giữa Shire và Bree, ta lo cho sự an toàn của các ngươi nên mới ra ngoài đi tìm... Nhưng mà, không ngờ các ngươi lại có thể giết nhiều Ringwraith như vậy, chuyện này đúng là...
Mấy người Trịnh Xá nhìn nhau một chút rồi vội vàng hỏi:
- Gandalf đâu? Không phải ông ta nói sẽ chờ bọn ta ở đây sao? Sao bây giờ lại chỉ có mình ngươi ở đây?
Aragorn cười khổ đáp:
- Gandalf có thể đã gặp chút phiền toái, ông ta nói phải tới chỗ pháp sư trưởng Saruman tại Isengard, có lẽ ông ta gặp phải chuyện gì đó... Tóm lại, ta sẽ đưa các ngươi tới Rivendell, ở đó tràn ngập khí tức sự sống, Ringwraith không dám tùy tiện tiến vào, ở đó chúng ta sẽ tạm thời an toàn...
- ....Có điều cũng chỉ là tạm thời thôi, chín Ringwraith hợp nhất, sức mạnh gần như tương đương với Chúa tể bóng tối hồi sinh... Cũng không biết nó có lao vào Rivendell hay không...
Rivendell? Thực lực của Ringwraith tăng mạnh trong khi người Elf vẫn bình thường như trong phim, vậy Witch king vẫn rất có khả năng xông vào Rivendell đại sát một trận. Nhưng tộc Elf trong thế giới này cũng không phải loại ăn không, như viên thủ lúc xuất hiện lúc đầu phim không ngờ lại có thể sử dụng tiễn thuật mạnh mẽ như Bạo liệt tiễn, mặc dù chỉ mới đến ở trình độ hai mũi tên nhưng cũng đủ khiên mấy người Trịnh Xá kinh ngạc. Cho dù là cung thủ người Elf bình thường thì mũi tên của họ cũng đã tương đương với phụ ma tiễn, có thể tưởng tượng được tại thủ đô người Elf Rivendell hẳn là sẽ có các kỹ năng thậm chí còn mạnh hơn cả Bạo liệt tiễn.
Cho dù thế nào, với đề nghị của Aragorn, mọi người liền lập tức từ Bree xuất phát ngay ngày hôm đó, tiếp tục đi về hướng đông, tổng cộng phải đi mất bảy ngày mới có thể tới được Rivendell.
Aragorn cũng có một con ngựa, vốn hắn cứ tưởng hơn ba mươi người trong tiểu đội luân hồi cũng cưỡi ngựa, ai mà biết ngoài Trịnh Xá ra những người còn lại đều đi tay không, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể dắt ngựa đi đường. Theo như hắn nói, Bree là một ngôi làng nhỏ, không thể mua được ba mươi mấy con ngựa, mà chiến mã của Trịnh Xá cũng làm hắn phải chấn động.
Aragorn là người biết hàng, hắn vừa nhìn lập tức kêu lên:
- Khô lâu ác mộng, đây là khô lâu ác mộng! Ngươi không ngờ đến cả vật cưỡi của Ringwraith cũng lột xuống, ha ha, đây đúng là đồ tốt, tiếc là chỉ có thể do pháp sư chiến đấu cưỡi. Ở thời đại thứ hai của Middle Earth, các pháp sư chiến đấu lúc đó đã chế tạo ra dạng sống này, phương pháp chế tạo sớm đã thất truyền, chỉ không biết Chúa tể bóng tối tìm đâu được cách chế tạo này, sau khi hắn bị hủy mất thân thể liền chế tạo chín khô lâu ác mộng cho Ringwraith, để bọn chúng sử dụng vật cưỡi này chiến đấu, từ đó không ai có thể địch nổi Ringwraith....
Trịnh Xá cũng biết mình kiếm được món hời lớn, hắn cười hắc hắc hai tiếng rồi kéo cương điều khiển khô lâu chiến mã chạy đi, nhìn bộ dạng vô cùng ấn tượng, khó mà diễn tả nổi. Toàn thân tỏa ra sương mù màu máu, bốn vó cùng đôi mắt bốc cháy lửa đỏ, trong ba tiểu đội không biết có bao nhiêu người nhìn đến tròn cả mắt, đến cả Aragorn cũng cảm thán không thôi, chiến mã có tốc độ cực nhanh cùng đặc tính không để ý tới trọng lực này là ước mơ của bất kỳ chiến binh nào.
Cứ thế, được Trịnh Xá bảo hộ, đoàn người rời Bree tiến về phía Rivendell, có điều Trịnh Xá có vẻ cũng rất khoái bộ dạng của mình, hắn một tay kéo cương, một tay Hổ hồn đao nửa trong suốt mà đỏ, nhìn đầy tính chiến đấu.
Vẻ mặt Sở Hiên tựa hồ chẳng hề quan tâm, hắn chỉ lãnh đạm liếc qua Trịnh Xá một cái rồi nhìn sang những đội viên của hai tiểu đội luân hồi kia. Ánh mắt hắn như có cái gì đó khác lạ, người bị hắn nhìn vào thường có cảm giác toàn thân phát lạnh, phảng phất như con ếch đang bị rắn độc thôi miên.
Cứ thế, mọi người bình yên vô sự đi được ba ngày, mà Ringwraith đã trở lại Mordor, cho dù tốc độ của hắn có nhanh hơn nữa cũng phải mất khoảng mười ngày mới có thể đi về một lần vì thế mọi người cũng không quá gấp gáp, còn Aragorn cũng có vẻ đang chờ đợi ai đó, thường xuyên đứng ở trên cao nhìn về hướng đông, ba ngày yên ổn trôi qua, cho đến một giây phút cuối cùng cũng tới...
- Tới rồi, chỗ này chính là thế giới Lord of the Ring sao?
Một thanh niên tóc dài anh tuấn mỉm cười đứng trên một vách núi, phía sau lưng hắn còn có mười bốn người cả nam lẫn nữ, ngoại từ ba người trong đó, mười một người khác đều có vẻ mờ mịt không hiểu, họ kỳ quái quay sang xung quanh hỏi nhau vị trị hiện tại, nhưng đáp án nhận được là cùng đồng loạt không biết, vì thế mười một người này lập tức trở nên hỗn loạn.
Mười lăm người đang đứng trên một ngọn núi tuyết, xung quanh đều là vách núi, nhìn qua có vẻ không hề có con đường nào đi xuống. Mặc dù không có tuyết rơi nhưng trên mặt đất đã tích lại một lớp tuyết dày, chỉ có gã thanh niên đứng bên vách núi là không hề bị lớp tuyết làm ảnh hưởng, mà khiến người ta vô cùng kỳ lạ là hắn đứng trên mặt tuyết vậy mà lại không hề lún xuống một chút.
-....Phiền thật, lần này không ngờ lại có năm đội cùng chiến đấu, Trung Châu đội kia chẳng lẽ là chỉ Trung Quốc đại lục? Hay là khu vực Trung Nguyên cổ đại? Có chút ý tứ... Còn tiểu đội Thiên Thần thì ở đâu? Tiểu đội Thiên Thần? A a...
Gã thanh niên tóc dài quay đầu lại, mặc dù hắn luôn mỉm cười nhưng đôi mắt lại lạnh như băng, phảng phất như một thanh chủy thủ, có thể dễ dàng xuyên thủng trái tim người khác.
- Triệu Chuế Không, ngươi dù gì cũng là đội trưởng mới được Chủ Thần thừa nhận sau khi tới đội trưởng cũ tới tiểu đội Thiên thần, với tình hình trước mắt chẳng lẽ ngươi không có ý kiến gì sao?
Một thiếu nữ xinh đẹp đứng chống nạnh nói, bên hông có đeo hai thanh trường kiếm sáng lấp loáng, nhìn có vể là một chiến sỹ song kiếm.
Tên thanh niên tóc dài tên Triệu Chuế Không bỗng mỉm cười, chỉ thấy thân thể hắn vụt lóe lên đã đứng sau lưng thiếu nữ xinh đẹp kia, đồng thời trên tay cầm một cái đầu, chính là đầu của cô ta. Vẻ mặt cô gái đầy kinh ngạc, không thể tin nổi cùng sợ hãi, sau một hai giây, thân thể không đầu mới vọt lên một luồng máu.
- ...Ta nhớ là ta từng nói rồi mà, đừng tưởng rằng có quan hệ thân mật với ta mà đã coi như là người của ta... So ra thì, công sức giết ngươi căn bản chẳng đáng để so với công sức giết bạn bè của ta, vì thế ngươi thật sự không có tư cách nói với ta kiểu như vậy, ngươi rút cuộc là lấy đâu ra dũng khí đó vậy?
Triệu Chuế Không mỉm cười nhìn cái đầu người trên tay, tiếp đó hắn đưa chiếc đầu lại gần, chậm rãi hôn lên đó, hôn lên cái đầu đầm đìa máu tươi. Mười một người kia lập tức kinh hãi, bắt đầu gào lên sợ hãi, nhưng xung quanh đều là vách núi dựng đứng, họ có muốn chạy cũng không biết chạy đi đâu.
Tiếp đó Triệu Chuế Không khẽ rung tay, cái đầu trong nháy mắt biến thành thịt vụn, hắn vung tay ném chỗ thịt xuống vách núi, còn bản thân vậy mà lại không dích một giọt máu nào, sau khi xong xuôi hắn mới quay sang hai người còn có vẻ trầm ổn cười nói:
- Quy củ như cũ... Khi đoàn chiến chuyện đầu tiên là giết chết toàn bộ tân nhân của đội mình, xem nào, trừ mười một điểm rồi... Phải giết mười một người mới có thể sống sót, a a, thử nghiệm sức mạnh cực hạn của bản thân, có thế trò chơi mới thêm thú vị, không phải vậy sao? Hai người sao không nói gì?
Hai người này nếu nhìn thật kỹ có thể thấy chân tay họ đều đang run rẩy, đó là một người da trắng cao lơn cùng một thiếu niên da đen, người da trắng cầm một thanh trường thương, người da đen cầm một chiếc vòng sắc. Khi Triệu Chuế Không nói xong, hai người hét lên một tiếng rồi lao về phía đám tân nhân, trường thương đâm tới, chiếc vòng xoay tròn, hơn mười giây sau, mười một tân nhân đều chết trong tay họ, mà hai người này thậm chí không dám thở mạnh, chỉ yên lặng nhìn Triệu Chuế Không. Nguồn truyện: truyentop.net
Triệu Chuế Không mỉm cười hài lòng, quay người nhìn xuống dưới vách đá, hơn nửa ngày sau mới nói:
- Vậy trước hết tìm biện pháp xác định vị trí chúng ta đi, sau đó tùy tiện tìm một địa phương quan trọng trong kịch bản phim thủ tại đó hoặc là chúng ta tới Mordor trước giết tất cả mọi sinh vật ở đó, ý kiến các ngươi thế nào?
Hai người đều trầm mặc, một lúc sau tên da trắng cao lớn mới cẩn thận nói:
- Chúng ta... Chúng ta hay là cứ tìm một thôn xóm loài người trước đã, dù sao thì nếu ngài giết hết tất cả mọi sinh vật tại Mordor, như vậy mấy đoàn đội kia không phải có thể rất dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ sao? Không bằng xem bọn chúng giãy giụa thế nào, ngài không thấy như vậy so với giết chóc càng thú vị hơn sao?
- Nhìn những kẻ yếu ớt giãy giụa cùng có thể trưởng thành à? Ha ha.... Đó đúng là chuyện rất thú vị, nhìn một quả cây chậm rãi từ xanh non đến chín mềm, sau đó đưa tay bóp nát... Được rồi, trước tiên đi tìm thôn xóm loài người, xác định rõ vị trí chúng ta, nói trước nhé, trên đường không được sát sinh lung tung, nếu muốn xem kịch thì nhất định phải tuân thủ quy tắc mình đặt ra mới được, các ngươi nói sao?
Triệu Chuế Không quay đầu cười, tiếp đó trực tiếp đưa chân nhảy thẳng xuống vách núi, mà trên người hắn ngoài quần áo tùy thân ra, không còn một vật gì khác, cứ như vậy biến mất dưới vách đá không đáy.
Sau khi Triệu Chuế Không biến mất, hai người cuối cùng mới có thể thở phào nhẹ nhõm, họ nhìn nhau cùng cười khổ, thiếu niên da đen nói:
- Có lẽ trong mắt hắn chúng ta cũng chỉ là một quả cây xanh non thôi, tên khốn này từ sau khi giao chiến với Ác Ma đội trở về hắn trở nên càng biến thái, chẳng lẽ giao chiến với chính mình, rồi lại giao chiến với quái vật còn mạnh hơn mình là thú vị đến thế sao? Có lẽ chỉ quái vật mới hiểu được quái vật....
Người da trắng cao lớn cũng cười khổ không thôi, hắn vỗ vai thiếu niên da đen nói:
- Thôi, không cần nói nữa, mặc dù đã xác nhận hắn không có thuộc tính tinh thần lực nhưng nói xấu hắn kiểu này vẫn có cảm giác không thoải mái, ai.... Cố gắng sống sót đi, cho dù hắn giết được mười một người thì hai người chúng ta cũng vẫn còn âm mấy nghìn điểm, tóm lại cố gắng giết một ít thành viên tiểu đội luân hồi khác chúng ta mới có thể sống sót... Cố gắng lên!
Hai người cũng không nói thêm nữa, mỗi người lấy ra một cái hộp nhỏ, ấn nút trên hộp rồi ném xuống đất, bụp một tiếng hai chiếc hộp biến thành hai chiếc tàu lượn, phía trên còn có đeo dù hạ cánh, sau khi đeo hết đồ lên người, họ mới từ trên vách núi nhảy xuống.
Mấy tiếng sau hai người mới dựa vào dụng cụ liên lạc gặp lại nhau, tiếp đó lại đi qua rất nhiều đường núi mới ra khỏi khu vực núi tuyết, mà Triệu Chuế Không thì đã sớm ở chỗ đất bằng chờ bọn họ. Khi hai người xuất hiện, Triệu Chuế Không mới mỉm cười vỗ vỗ vai họ, nhìn bộ dạng giống như bạn bè quen biết từ lâu.
Hai người thì lại biết, Triệu Chuế Không một khi đã ra quy tắc thì chắc chắn sẽ tuân thủ, lúc này họ coi như an toàn, gã thiếu niên da đen không nhịn được nói:
- Khó khăn lắm mới xuất hiện tinh thần lực khống chế giả... Đội trưởng, ngài giết nhẹ nhàng quá.
Triệu Chuế Không lại vui vẻ cười nói:
- Không sao cả, không sao cả, Chủ Thần sẽ vì đoàn đội mà không ngừng đưa tới các loại đội viên khác nhau, vì thế sẽ rất nhanh chóng có đồ thay thế... Đi thôi, tìm thôn làng của con người.
Nói đoạn, hắn mỉm cười đi sang một hướng, chỉ là hắn tuy cười nhưng ánh mắt lại lạnh như băng...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.