Trịnh Xá hô hấp nhân tạo cho Chiêm Lam cả nửa ngày trời ,rốt cục nàng cũng tỉnh lại từ trong thống khổ. Nhưng may mắn là sự thống khổ của nàng chủ yếu chính là đến từ phương diện tinh thần chứ không phải là đau đớn của thân thể. Vì vậy mặc dù đầu còn có chút đau nhức nhưng uy hiếp đối với tánh mạng thật sự không lớn. Cho nên xem ra mở cơ nhân tỏa cũng hẳn là có sự khác biệt, không phải ai mở cơ nhân tỏa cũng đều giống nhau.
Chiêm Lam hồi phục hoàn hảo rồi nhưng hai người vẫn chưa tách ra. Trịnh Xá trong thâm tâm cũng không biết mình đang có cảm giác gì. Tóm lại sau khi hô hấp cho Chiêm Lam cả nửa ngày, hắn rốt cục mới rời khỏi làn môi của nàng. Trên mặt tiểu cô nương này đã xuất hiện một mảng phơn phớt hồng, cũng không biết đó có phải là đỏ mặt vì quá đau đớn hay là bởi vì ngượng ngùng. Trông bộ dạng lại là có phần xinh đẹp kỳ quái này.
Trịnh Xá ho khan một tiếng, rồi hắn cười hắc hắc nói:
- Ngươi khỏe lại nhiều chưa? Vừa rồi ta thấy ngươi tựa hồ có vẻ rất nghiêm trọng. Đã mở cơ nhân tỏa rồi phải không?
Chiêm Lam sửng sốt nói:
- Trạng thái vừa rồi chính là trạng thái lúc mở cơ nhân tỏa sao? Ta không biết, chỉ là vừa rồi ta dốc hết tinh thần chăm chú lấy ra đầu đạn phía sau lưng cho ngươi …… sau đó đột nhiên lại cảm giác được hình như trên tay tự có bản năng vậy, lúc nào cần đưa dao găm về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-khung-bo/1233304/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.