Trương Kiệt rít một hơi thuốc dài, nói với đội trưởng dung binh:
- Bốn người chúng tôi ở lại đây.
Matt chính đang định nói với mấy người về kế hoạch tiếp theo, nghe Trương Kiệt nói vậy thì ngẩn ra, một lúc mới cất tiếng:
- Ý tứ gì vậy, chúng ta không có thời gian để đùa đâu?
Trương Kiệt vứt bỏ đầu mẩu thuốc lá, nói một cách nghiêm túc:
- Tôi không đùa, ý tôi là bốn người chúng tôi ở lại giữ chỗ này, anh cũng biết ba người bọn họ chỉ có thể chất phổ thông, lát nữa chạy đường dài, khả năng bị rớt lại rất lớn, đã biết vậy thì chúng tôi ở lại đây còn có cơ hội sống sót cao hơn.
Matt trầm ngâm hỏi:
- Còn cậu thì sao? Tại sao lại ở lại?
Trương Kiệt nhún vai:
- Xin lỗi, tôi đã nhớ lại rồi, bọn họ là bạn của tôi, tôi không thể bỏ rơi họ được, tốt nhất là ở lại bảo vệ họ.
Các dung binh còn lại đều đi tới, nhìn bốn người bằng ánh mắt kỳ quái, Matt nhìn Trịnh Xá rồi nói:
- Không được, cậu ấy đã cứu mạng tôi, tôi không thể nhìn đồng đội đi chết, nhớ lấy rằng hiện nay các bạn là đồng đội của tôi, hãy nghe mệnh lệnh của tôi, lập tức hành động.
Lúc bấy giờ Chiêm Lam tiếp lời:
- Đội trưởng, anh cũng biết thể năng của chúng tôi không thể theo kịp mọi người, so với việc biến thành zombie, thà chúng tôi ở lại đây chờ tiếp viện có khả năng sẽ đến mới là biện pháp sống sót duy nhất. Nhưng nếu anh quyết ý bảo chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-khung-bo/1233246/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.