Edit: Vivi
beta: nhóm
Bạch Nha ngã xuống, cả đội vừa lo lắng vừa phẫn nộ, không chỉ bởi vì Bạch Nha được yêu quý, mà còn là vì sợ hãi nữa.
Họ sợ mình cũng sẽ thành Bạch Nha thứ hai, lâm vào hôn mê, phó mặc tính mạng cho trời.
Nhưng hành động của Châm Kim hiện tại làm họ hiểu ra rằng chàng kỵ sĩ trẻ trước mặt bọn họ có đức tính tốt đẹp của người kỵ sĩ chân chính.
Cồn cát mênh mông nối tiếp nhau không rõ đâu là bến bờ.
Không có cáng, Bạch Nha được từng người thay phiên nhau cõng.
Rất nhanh, bọn họ đã di chuyển đến mặt sau của một cồn cát khác.
Đã nhận ra động tĩnh, bầy bọ cạp lại chui ra khỏi mặt đất, theo bọn họ đến tận vùng đất mới rồi lại chui vào trong cát.
“Sau khi chúng chui vào cát, có vẻ không thể di chuyển trong lòng đất.” Thương Tu phân tích.
Đây là một tin tức tốt, nhưng cũng chẳng ích gì.
Nếu tất cả bọn họ đều có thú cưỡi, tốc độ cực nhanh thì có lẽ còn có thể nhân cơ hội cắt đuôi đàn bọ cạp.
Tình hình hiện tại lại là: Một đoàn người mỏi mệt rã rời, tốc độ hoàn toàn kém xa so với bầy bọ cạp. Huống chi, còn có một thương binh đang hôn mê bất tỉnh, làm chậm hẳn bước chân của bọn họ.
Qua trưa, bóng chiều dần ngả về Tây, Châm Kim lại dẫn đội khởi hành.
Bầy bọ cạp nhanh chóng xuất hiện phía sau đoàn người.
Con bọ cạt cấp Bạc dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-huyet-hach/3188903/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.