Edit: Quí
Beta: Gián
Con thằn lằn há miệng phun axit.
"Cẩn thận!" Lam Tảo hô to.
Nhưng đã muộn!
Con quái chọn thời điểm quá chuẩn. Hoàng Tảo gằn mặt dữ tợn, hắn không cách nào tránh, chỉ có thể cắn răng chịu đòn.
Phốc phốc.
Mắt Hoàng Tảo đột nhiên tối đen, hắn bỗng ngã nhào xuống đất. Vừa mở mắt ra, Hoàng Tảo đã thấy anh trai đang vặn vẹo vì đau đớn.
"Anh Lam!" Hoàng Tảo hô to, vội lăn một vòng đến chỗ thoáng hơn, sau đó gồng hết sức ném thương.
"Chết đi!" - Hắn quát lớn.
Con thằn lằn vừa phun dịch thì uể oải, miệng còn chưa khép lại đã bị thương cắm vào xuyên đến sau ót, mũi thương xuyên đến giữa xương thì ngưng lại.
Nhờ bắt được sơ hở, Hoàng Tảo giết chết con quái.
"Anh ơi!" thấy thằn lằn ngã xuống, Hoàng Tảo thở hắt một cái liền bổ nhào đến bên Lam Tảo.
Lam Tảo đang nằm rạp một góc, đau đến chết đi sống lại, gã đàn ông gan lỳ thường ngày giờ đây lăn lộn rên xiết cực kỳ thảm thiết.
Hoàng Tảo thấy cảnh tượng trên lưng anh trai thì hít một hơi lạnh.
Vết thương rất kinh khủng, từng mảng thịt bị axit ăn đến run rẩy đang dần biến thành nước mủ, bốc lên mùi tanh chóng mặt. Vết thương chuyển biến rất nhanh, Hoàng Tảo có thể khẳng định chỉ vài giây nữa thôi anh của hắn sẽ bị bào tới xương.
Mà đây chỉ mới là con thằn lằn cấp Đồng.
Hoàng Tảo không dám chạm vào, hắn vội vàng lấy túi nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-huyet-hach/3188886/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.