Dịch: MinhQuis
Biên: Nhóm Cổ Chân Đau
Chàng trai ngừng bước, cậu kinh ngạc đến mức hít một hơi thật sâu.
Mắt cậu như đang sáng rực giữa đêm đen.
Cảm giác mừng rỡ nở rộ trong lòng.
"Giết chết con vật này để uống máu!Mình sắp chết khát tới nơi rồi."
Châm Kim thầm nhủ trong bụng.
"Nhưng mà đứng xa còn thấy to. Trông như đang nằm mà vẫn cao hơn hai mét.Không cảm nhận được mạnh cỡ nào. Hay là nó đang ẩn giấu?
Thể trạng lớn thế này sinh tồn trong sa mạc không dễ, đủ để chứng minh nó rất mạnh.Nếu như nó có cấp Bạc, không, chỉ cần là cấp Sắt cũng đủ khả năng đe dọa mình rồi!"
Hòn đảo này hung hiểm không bàn cãi, ma thú cấp Vàng cũng không phải quá hiếm.
Châm Kim do dự vài giây thì hạ quyết tâm.
Giết!
Nếu không có thức ăn và nước uống để bổ sung, cậu sẽ yếu dần đi. Sa mạc rộng lớn cằn cỗi, không trù phú như rừng mưa. Nếu bây giờ từ bỏ thì bao giờ mới tìm ra con mồi thích hợp?
Tỉ lệ rất nhỏ.
Phải tranh thủ đi săn lúc còn khỏe mới sáng suốt.
"Nếu phát sinh sự cố, đành trông cậy vào năng lực đột biến vậy."
Châm Kim cắn răng, khom người, âm thầm tiếp cận con vật.
Con thú tựa như đang cuộn mình ngủ say.
Khi đến khoảng cách thích hợp, mặt Châm Kim đổi sắc, biểu cảm khẩn trương và cảnh giác bỗng tan đi một nửa.
"Thì ra chỉ là một tảng đá lớn."
Châm Kim thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-huyet-hach/3188882/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.