Dịch: Vivian Nhinhi
Biên: Nhóm Cổ Chân Đau
Châm Kim hạ một loạt mệnh lệnh, tất cả bọn Hoàng Tảo, Lam Tảo, Bạch Nha và Thương Tu đều nghiêm tục nhận lệnh.
Nhưng khi Châm Kim nhìn một vòng thì vẫn thấy ánh mắt các thành viên của đội thăm dò lấp lóe lên không yên
Châm Kim quát khẽ: “Hiện tại nếu như ai có ý tưởng khác thì nói ngay ra đi! Kỵ sĩ Thánh Điện trước giờ không giáng tội bất cứ ai có gan nói thật!”
Không có người lên tiếng, có mấy người há miệng muốn nói lại thôi.
Sắc mặt Châm Kim trầm xuống.
Cậu biết, mình vẫn chưa xây dựng được đủ uy nghiêm của thủ lĩnh.
Thương Tu lên tiếng: “Đại nhân, quyết định của ngài thật sáng suốt. Mặc dù chuột bay đầu đàn có thể phóng điện chết người, nhưng chúng nó có số lượng rất ít. Mà khả năng bắn cung, phi dao của đại nhân trước giờ luôn bách phát bách trúng.
Trong suốt khoảng thời gian qua, chúng ta từng gặp phải rất nhiều đàn thú, trừ bầy dê thì đàn chuột bay này xem như yếu nhất. Nếu chúng ta từ bỏ, chỉ sợ sẽ không may mắn gặp được con mồi thích hợp hơn đàn chuột bay này nữa.
Tôi đề nghị chúng ta cố gắng suy xét chiến thuật để đi săn. Chiến thuật đúng đắn sẽ giúp chúng ta chiến thắng lũ chuột bay ngu xuẩn này hơn. Dù sao loài người chúng ta thông minh hơn lũ dã thú này nhiều.”
“Tốt lắm.” Châm Kim gật đầu, mặt lộ vẻ tán thành: “Học giả Thương Tu, ý kiến của ông cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-huyet-hach/3188860/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.