Dịch: MinhQuis 
Biên: Nhóm Cổ Chân Đau 
*** 
Bầu trời xanh thẳm, mây bay khắp trời. 
Hai người bước không ngừng chân, càng đi lại càng thấy mát lạnh. 
Từ đây phóng mắt có thể thấy băng tuyết óng ánh xa xa. 
"Đó có phải là núi? Trời ạ, có cả núi tuyết kìa!" 
Theo lý thì đây là đảo nhiệt đới, vốn chỉ có rừng mưa. Thế nhưng hiện tại không chỉ rừng ôn đới, núi tuyết, thậm chí theo lời Hoàng Tảo thì sa mạc cũng xuất hiện. 
"Đại nhân, ở đây có dấu chân Hoàng Tảo." 
Tử Đế chỉ xuống đất. 
Châm Kim gật đầu: "Chúng ta sắp tìm được hắn, có khi cả đội của hắn nữa." 
Hai người đổi hướng từ lúc phát hiện dấu chân của Hoàng Tảo, cả những ký hiệu của đội thăm dò. 
Xoẹt. 
Châm Kim dùng liềm cán dài chặt mấy nhánh tùng lá rũ rượi cản đường. 
Chiếc liềm này là vũ khí tự chế từ chân nhện. 
Ngoài lưỡi liềm, hai người còn chế thêm mấy thanh trường mâu và một thanh kiếm. Những vũ khí này cực kỳ sắc bén, dọc đường phát huy rất nhiều tác dụng. 
Sau trận chiến, trang bị của hai người được cải tiến rất nhiều. Kiếm chân nhện bỏ xa kiếm sắt. Nếu là lúc trước thì Châm Kim sẽ rất vui, nhưng bây giờ cậu lại không mấy hớn hở. 
Châm Kim vẫn băn khoăn chuyện tay mình đột biến. Cậu không nói sự thật cho Tử Đế nghe, lúc ấy nói dối cũng qua loa nhưng Tử Đế lại không hề gặng hỏi. 
Sự thấu đáo của cô khiến cậu cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-huyet-hach/3188825/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.