Dịch: MinhQuis
Biên: Nhóm Cổ Chân Đau
***
Châm Kim lại trở về rừng tơ nhện cùng với Tử Đế.
"Đại nhân, ngài tới rồi! Ngài thật sự không bỏ rơi tôi!" Hoàng Tảo mừng rỡ hô lên.
Nhưng khi thấy chỉ có từng ấy người, hắn xuống giọng, thất vọng hỏi: "Đại nhân, chỉ có hai người thôi sao? Còn những người khác đâu?"
"Chỉ có hai người." Châm Kim trả lời.
"Đại... đại nhân, ngài chắc chứ?" - Hoàng Tảo lắp bắp, liên quan đến sự sống chết của mình nên hắn rất khẩn trương - "Có lẽ chúng ta cần thêm nhiều người nữa."
Tử Đế hừ lạnh: "Nhiều người đến cứu anh hay nhiều người để nộp mạng? Anh không có lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng chúng tôi đâu."
Hoàng Tảo cứng họng, cuối cùng chỉ có thể uất ức nói: "Đại nhân, hai người phải thật cẩn thận!"
Tử Đế móc bao da ra mấy bình thuốc cho Châm Kim. Cậu liên tục ném đi khắp nơi, từ cành cây đến tảng đá. Chất lỏng lan ra, mùi cay xè bắt đầu lan tỏa, nó như hỗn hợp của cứt chó trộn với lông gà bị đốt cháy.
Thật ra muốn cứu Hoàng Tảo chỉ cần dùng phép Bay Lượn hay Khinh Thân là đủ. Nhưng hoàn cảnh hiện tại thì thua, chỉ có thể chơi thuốc.
Mấy bình chất cháy được Châm Kim ném chính xác vào những vị trí quan trọng.
Từ khi vết thương lành lại, cậu phát hiện mình mạnh hơn lúc trước rất nhiều. Tử Đế cho rằng, đây là hiệu quả của một loại thuốc pha với máu gấu mà cô tự chế khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-huyet-hach/3188819/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.