Dịch: Vivian Nhinhi
Biên: Nhóm Cổ Chân Đau
***
Vài ngày sau, vào lúc sáng sớm, chim hót líu lo.
Thời tiết rất tốt, ánh ban mai xuyên qua tán lá và màn sương mờ ảo trong rừng chiếu lên mặt đất.
Thiếu niên và thiếu nữ đứng sóng vai nhìn hang động, trên mặt toát ra thứ cảm xúc phức tạp.
Thiếu niên có tóc vàng và làn da trắng, thân hình cường tráng mặc giáp lưới, vẻ mặt cảnh giác và tinh thần phấn chấn.
Còn thiếu nữ khoác áo choàng dài có mũ màu tím, vài lọn tóc xoăn đen nhánh lòa xòa ra khỏi mũ, cô có làn da màu lúa mạch, khuôn mặt xinh đẹp với cặp mắt màu tím cực kì thu hút sáng lấp lánh như đá quý.
Hai người là Châm Kim và Tử Đế.
Vài ngày trước vì bị bầy ong lửa đuổi giết mới chạy tới nơi này.
Trải qua trận chiến cửu tử nhất sinh, hai người mới may mắn lượm lại cái mạng.
Sau đó hai người ở lại hang chữa thương và nghỉ ngơi. Cứ như thế, cái hang trở thành một căn cứ an toàn tạm thời của họ.
Nhưng hang động dù có ấm áp thế nào cũng không phải là nhà.
“Đi thôi!” Nhìn cái hang lần cuối, Châm Kim xoay người đi về phía rừng cây.
Tử Đế theo sát phía sau.
Khác với lúc chạy trốn đến, bây giờ trên lưng hai người đều khoác một cái bao lớn.
Trong bao có xương thú, ruốc thịt và khoáng thạch.
Ngoài ra còn có một ít trường mâu, đoản mâu.
Kiếm của Châm Kim đã mất ở chỗ đống lửa, dao găm của cậu lại bị gãy lúc ám sát con gấu ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-huyet-hach/136110/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.