Dịch: Gián
Biên: Nhóm Cổ Chân Đau
***
Trong hầm mỏ, khuôn mặt hai người đều lộ vẻ khó tin.
Vậy mà họ còn sống!
Tử Đế đứng dậy trước, cô nhìn thấy dấu chân trên mặt đất. Mỗi lần con quái thú hung mãnh kia giẫm đạp, nó đều để lại dấu chân, có thể thấy phần nào thể trạng cùng sự oai phong của con quái thú. Hai người ko bị giẫm lên, âu cũng là một chuyện vô cùng may mắn rồi.
"Đại nhân!" Tử Đế định đỡ Châm Kim đứng dậy.
Nhưng Châm Kim khá nặng, lại thêm hộ giáp, một ma pháp sư nhỏ bé yếu ớt như Tử Đế không thể dễ dàng di chuyển cậu. Cuối cùng, Tử Đế đành kéo Châm Kim lùi ra một chút, để cậu tựa vào vách động.
Tình trạng Châm Kim lúc này cực kỳ gay go.
Lúc Tử Đế chạm vào cậu thì phát hiện người cậu nóng sực lên, hệt như thứ khoáng thạch kỳ lạ trong sơn động.
Thuốc hết tác dụng, mùi hôi thối trên cơ thể Châm Kim dường như càng thêm nồng nặc, đến mức Tử Đế suýt ngạt thở.
Châm Kim suy yếu mở miệng: "Đi đi, Tử Đế, rời khỏi nơi này."
Bây giờ đến lắc đầu cậu cũng không làm nổi, chỉ khe khẽ nghiêng đầu thôi cũng có thể khiến cậu ngất lịm đi ngay tức khắc.
Châm Kim đưa tay lên trước mặt, tự nhìn cánh tay của mình, mắt cậu hoa lên. Làn da cậu trở nên vừa đỏ vừa sưng, cả người phù nề, nhiệt độ cơ thể vô cùng cao. Mí mắt cũng bắt đầu sưng lên, tầm nhìn ảnh hưởng nghiêm trọng.
Tử Đế phát hiện ra tình huống, cô thật lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-huyet-hach/136103/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.