"Ngươi tên khốn, rốt cuộc đã tỷ muội chúng ta uống thuốc độc gì???".
Triệu Như Mộng mắt trừng mạnh nghiến răng nghiến lợi chất vấn nam nhân trước mặt, hoàn toàn quên đi chuyện chính mình đang ở tại người khác trong nhà giam.
Triệu Khả Như lúc này cũng không ý kiến nào ngăn cản muội muội mình, bởi vì nàng hiểu từ khi cả hai chấp nhận uống thuốt là lúc mọi thứ đã xong, không còn cách nào cứu nổi.
"Mỹ nữ, ngươi bây giờ đã ăn nó rồi thì hỏi có tác dụng gì đâu." Triệu Phú Quý nhết mép, gương mặt bài ra đầy vẻ chế nhạo.
"Ngươi!!!"
Triệu Như Mộng cảm giác mình như muốn tức nổ tung vậy, tên cẩu nam nhân này đơn giản quá hỗn đản còn quá khinh người, thật muốn cho hắn một bàn tay a.
Hoàn thành xong việc chuẩn bị cho đêm nay, Triệu Phú Quý liền không để ý đến hai tỷ muội song sinh dành cho mình quán hận ánh mắt, trực tiếp qua một bên góc xem sét gì đó.
"Tỷ tỷ, bây giờ chúng ta phải làm sao???".
Triệu Như Mộng tựa bên tỷ tỷ mình nhỏ giọng lo lắng nói.
"Ta cũng không biết nữa??".
Triệu Khả Như vào thời điểm này cũng không biết làm cái gì để hai tỷ muội có thể an toàn thoát khỏi nơi đây, nàng đã thử mọi cách khác nhau nhưng hoàn toàn không làm được gì.
"......"
Giờ khắc này, tuyệt vọng bao trùm lấy hay tỷ muội tâm thần làm cả hai như chết lặng.
"Thế nào, cơ thể cảm giác thế nào rồi???".
Đang tại thất thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-hac-am-he-thong-ta-thanh-van-gioi-hac-am-dau-so/2360668/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.