Làng nghệ nhân được bao phủ xung quanh bởi một rừng trúc lớn, nhìn bao quát tổng thể nơi đây tựa như một pháo đài sừng sửng giữa rảnh núi với lớp vỏ bảo vệ màu xanh tươi.
Đừng đi thoáng với hàng tre xanh mát trải dài nơi tít xa, bên cạnh là dòng suối trong chảy róc rách theo dọc đường, khung cảnh thiên nhiên phải nói là trên cả tuyệt vời.
Triệu Gia Các vừa bước đi vừa nhắm mắt cảm nhận hương vị tươi tốt của rừng tre cùng không khí tươi mát làm cho người say mê.
"Một ngày tuyệt vời nha, lại có thêm cái chỉ mỹ nữ cùng một đám người hầu liền tốt biết bao nha, cũng là cái kia đáng chết con chó, đều không cho lão tử nhưng cái quyền hạng đó, tức chết ta rồi.".
Triệu Gia Các lại lẫm bẩm với biểu hiện được voi đòi hai bà trưng, ngược lại khi nhớ tới gương mặt thiếu đánh nào đó là một hồi nghiến răng nghiến lợi mắng to.
Trong lúc này nơi bóng răm che khuất bên trên không một tia sáng trong rừng tre, một hồi trao đổi nào đó vang lên.
"Đội trưởng, là một tên nhóc con, trên người không cảm nhận được chakra tồn tại, có vẻ là khách tham quan.".
"Hừ một lũ phế vật biết suy nghĩ, âm thầm đi theo dõi hắn cho ta, một thằng nhóc không có chakra cũng không có biểu hiện gì là đến đây để mua vũ khí thì làm sao có thể xuất hiện ở nơi đây được.".
"Đội trưởng, nhưng theo ta thấy nó cũng chỉ là một thằng nhóc bình thường mà thôi.".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-hac-am-he-thong-ta-thanh-van-gioi-hac-am-dau-so/2360600/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.