“Đúng vậy! Có rất nhiều chuyện mà tôi không biết, chị có thể nói cho tôi một chút không?”
Mặc dù Nhuế Nhất Hòa nghi ngờ, nhưng vẫn biết lắng nghe theo lời người phụ nữ. Cô thấy người phụ nữ liếc nhìn con trai, ánh mắt lộ ra vẻ do dự. Nhuế Nhất Hòa tức khắc hiểu rõ người phụ nữ này có thái độ đối tốt với cô, ngoại trừ vì nhận sai cô là một thành viên trong trấn ra, cũng bởi vì đứa con trai. Cô lập tức bỏ thêm một câu: “Xem phần mặt mũi tôi đã cứu con trai cô, lại đưa nó về nhà đi.”
Đứa con trai về đến nhà, nhìn thấy mẹ thì đã không sợ rồi. Cũng không nghe ra ý tứ hai người đang nói chuyện, ngồi dưới đất vui vẻ chơi đùa với xe đồ chơi.
Người phụ nữ nói: “Cô ngồi xuống đi!”
Trang trí bày biện trong căn phòng có nửa mới nửa cũ, nhưng được dọn dẹp rất sạch sẽ, khắp nơi đều có vết tích sinh hoạt thời gian dài, hình thành đối lập rõ ràng so với bức tường ngoài căn phòng. Cửa sổ bên trong nhà đều đóng thật chặt chẽ, rèm cửa sổ cũng kéo xuống. Tựa hồ người ở bên trong tràn ngập phòng bị, cảm thấy bên ngoài có vật gì đó nguy hiểm đang tồn tại.
Nhuế Nhất Hòa ngồi xuống, rất có kiên nhẫn đợi người phụ nữ nói chuyện.
“Phải cẩn thận người ngoại lai.”
Người phụ nữ lại lặp lại những lời này một lần nữa.
“Cô có thể tìm một căn phòng để ở lại, xung quanh nghĩa địa còn rất nhiều phòng trống. Sau khi đi vào thì đóng cửa sổ lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-doan-tau/1014105/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.