Đan Tiểu Dã đi ra từ phòng khám tâm lý trên toa xe số 6, đặc biệt hưng phấn nói: “Tôi nhất định có thể gom góp đủ năm vạn điểm thưởng, thành công sống lại. Tôi có lòng tin!”
Nói xong lại hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi huấn luyện hai giờ.
Xem ra, cũng không phải mỗi cơ sở thiết bị trong từng toa xe trên đoàn tàu đều vô dụng.
Chén súp gà cho tâm hồn này rót đến mức tinh thần Đan Tiểu Dã phấn khởi, mâu thuẫn với việc huấn luyện thân thể từ trước đến giờ đều biến mất sạch. Quan trọng nhất là nhìn sống động hơn nhiều, có chút dáng vẻ lúc vừa mới lên đoàn tàu.
Nhuế Nhất Hòa quyết định sẽ đi vào trải nghiệm một lần.
Cô ngồi trên một chiếc ghế tựa thoải mái dễ chịu, bên cạnh xuất hiện người phụ nữ bán trong suốt, khuôn mặt mờ nhạt không rõ nét, mặc áo blouse trắng.
Bồn hoa trong phòng khám tản ra mùi hương rất nhạt, hình như có tác dụng khiến cõi lòng người ta trở nên nhẹ nhõm.
“Đây là chỗ tuyệt đối an toàn, cô có thể trầm tĩnh lại, có tâm sự gì cũng có thể nói với tôi. Cô biết đó, tôi là bác sĩ tâm lý.”
“Cô là ác quỷ à?” Nhuế Nhất Hòa hỏi thăm.
“Đương nhiên. Đây là đoàn tàu Địa Ngục, sẽ không thuê thần linh làm việc đâu.”
Bác sĩ tâm lý cố ý dùng cách nói đùa giỡn để câu chuyện trở nên nhẹ nhàng vui vẻ hơn.
“Cô gặp đang khó khăn à?”
“Tốc độ kiếm điểm thưởng quá chậm, điểm tích luỹ quá ít.”
Bác sĩ tâm lý từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-doan-tau/1014100/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.