Trong lúc nhất thời, Nhuế Nhất Hòa rất tò mò về việc làm sao Thời Triết lại phân ra được nhiều nhân cách đến vậy, hơn nữa mỗi một nhân cách còn có cá tính riêng, vì vậy cô lên tiếng hỏi.
Người mặt cười trả lời: “Về cơ bản, các nhân cách không có siêu năng lực đã được phân ra từ trước khi Thời Triết nhập viện. Ví dụ như tôi, bởi vì ba dượng của Thời Triết là một con sâu rượu, một con bạc đáng sợ, không thích trẻ con vừa sinh ra đã khóc. Nếu lúc nào cũng giữ vững nụ cười thì sẽ bị đánh ít hơn. Lúc Thời Triết và ba dượng của mình ở nhà cùng nhau, tôi sẽ xuất hiện.”
“Nếu ba dượng uống quá say sẽ ra tay rất ác, lúc đó sẽ có con chuột nhỏ xuất hiện, nó né tránh rất giỏi. Chỉ cần cho nó một chút thời gian, nó sẽ ngay lập tức tìm được chỗ trốn trong căn phòng chật hẹp đó. Trừ khi nó chủ động xuất hiện, nếu không ba dượng nhất định không thể tìm được nó.”
“Người hầu gái tồn tại để thay thế Thời Triết hoàn mỹ hoàn thành việc nội trợ, nếu cô ta có ích thì sẽ không bị ăn đánh nhiều.”
“Hiếm khi mẹ mới về nhà, khi bà ta không hài lòng sẽ tìm Thời Triết gây chuyện, lúc này Tiểu Ân sẽ xuất hiện. Điều khiến Thời Triết cảm thấy đau lòng nhất không phải là những trận đánh đập của ba dượng, mà chính là sự trách móc của mẹ.”
Nhuế Nhất Hòa hiểu rõ nhưng vẫn hỏi: “Người gϊếŧ ba mẹ Thời Triết là Phùng Phụng đúng không?”
Người mặt cười gật đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-doan-tau/1014083/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.