Tôi còn nhớ lần đầu gặp cô ấy là vào buổi tiệc sinh nhật của đại tiểu thư Âu Dương. Lúc đầu, tôi không chú ý đến cô ấy. Nhưng khi thấy thân hình nhỏ bé của cô không ngừng mượn rượu giải sầu, thì trong lòng tôi vươn lên một cảm giác khó tả. Lần đầu tiên trong đời, tôi để ý đến tâm trạng của một người con gái. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm nhận được người con gái đó đang buồn. Ngoài "người kia" thì cô là người thứ hai khiến tôi phải đặt mắt nhìn. Lúc em gái tôi lại gần cô ấy, cô như giật mình đánh rớt ly rượu trên tay. Không một tiếng động liền muốn nhặt những mảnh vỡ, lúc đó lòng tôi dấng lên tia lo lắng. Cũng chẳng hiểu tại sao, tôi sợ cô ấy bị thương. Lúc cô ấy chạy đi, đã đụng trúng tôi. Nhìn cô ấy sắp ngã, tôi đã không tự chủ được mà vươn tay đỡ cô ấy. Lúc đó, tôi chỉ sợ cô ấy đau. Nhìn trong mắt cô là sự ngạc nhiên, ngơ ngác tôi thật muốn cười. Tôi để ý mỗi động tác của cô ấy, cho đến khi Âu Dương Cẩm đến nói tôi tha cho cô. Trong giây phút đó, tôi cảm nhận được toàn thân cô ấy run rẩy dữ dội. Từ sâu trong tim, như một vết dao cứa vào. Tôi rất đau lòng, muốn ôm cô vào lòng bảo hộ và nói 
- Đừng sợ, đã có anh ở đây. Anh sẽ bảo vệ em suốt đời. 
Nhưng tôi đã không làm vậy và cũng chính vì thế tôi đã đánh mất cô ấy năm năm, có lẽ vậy. Khi biết tin cô ấy đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cung-chieu-tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/540982/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.