Vương Tử Huyên nhận ra giọng nói này, là của anh. Cô mỉm cười khẽ gọi 
- Thiên... 
- Ừ, là anh. Bảo bối, ra xe đợi anh, anh có việc cần nói với Mộc phu nhân đây. 
- Được, nhưng anh phải cẩn thận. 
Đợi Vương Tử Huyên đi rồi anh mới khôi phục lại vẻ lãnh khốc của mình. Nam Cung Hạo Thiên nhìn Mộc Tâm Lan rồi nói với bà bằng giọng cảnh cáo 
- Bà không được tìm đến Huyên nữa, cô ấy không phải công cụ để bà lợi dụng để trả thù. 
- Chỉ cần bà làm hại cô ấy, tôi sẽ không tha thứ cho bà. Quan trọng hơn, đến một ngày nào đó bà biết Huyên là ai, bà nhất định sẽ hối hận vì việc làm hôm nay. 
Nam Cung Hạo Thiên nói xong liền rời đi, vì anh sợ cô vợ nhỏ của mình phải chờ lâu. Nhưng trước khi đi anh vẫn không quên nói 
- Có bản lĩnh thì đến tìm tôi, đừng như rùa rục cổ chỉ biết uy hiếp người khác. 
Mộc Tâm Lan nhìn bóng lưng cao ngạo của anh rời đi thì tức giận, hai tay bà ta siết chặt. Bà ta nhìn theo hướng anh đi mà mắt hiện lên tia thâm độc 
- Nam Cung Hạo Thiên, cậu sẽ không nghênh ngang được lâu đâu. 
**** 
Vương Tử Huyên ngồi trên xe thấy anh ra thì nhanh chóng xuống xe. Nam Cung Hạo Thiên thấy vậy liền mỉm cười, anh xoa đầu cô nói 
- Đi thôi, anh đưa em về nhà. 
- Vâng. 
Cả hai ngồi vào xe, rồi anh ra lệnh cho tài xế lái xe đi. 
- Bảo bối, ngày mai anh xuống thành phố Z một chuyến, em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cung-chieu-tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/540963/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.