Mọi người nghe câu "tan họp" của anh như nhận được một đặc ân nhanh chóng rời đi, bây giờ trong phòng chỉ còn lại năm người. Nam Cung Hạo Thiên nhìn Lệ Dung lạnh lùng nói 
- Cô còn không đi? 
- Tổng tài, tôi thật sự không biết cô ấy là phu nhân tổng tài, xin tổng tài bỏ qua. 
- Bỏ qua? Không đời nào, Hắc Phong. 
Hắc Phong liền bước lại chỗ ả, không kiêng nể ả là còn gái mà nương tay. Cậu kéo ả ra khỏi phòng họp, đợi hai người rời đi anh mới lạnh lùng nhìn Hắc Mộng 
- Đã biết tội? 
- Chủ tử, thuộc hạ xin chịu phạt. 
- Tốt, đến rừng Tử Hồn ba tháng. 
- Vâng. 
Vương Tử Huyên thấy Hắc Mộng vì mình mà chịu phạt liền lên tiếng 
- Thiên, cô ấy không có lỗi a. Anh bỏ qua cho cô ấy đi. Nha~ 
Cô đưa ánh mắt tội nghiệp nhìn anh, Nam Cung Hạo Thiên nhướn máy nhìn cô sau đó gật đầu. 
- Chỉ lần này. 
- Em biết Thiên thương em nhất. 
Cô ôm chắm lấy anh, không quên giơ ngón cái lên với Hắc Mộng. Khoé miệng giật giật, Hắc Mộng cảm thấy chủ mẫu này rất trẻ con. Nam Cung Hạo Thiên không nói gì ôm cô về phòng làm việc, đúng lúc La Kì Kì từ công ty đối tác về nhìn thấy một màn này. Ả nghiến răng nghiến lợi đi lại bên anh nở nụ cười dịu dàng 
- Tổng tài. 
- Ừ. 
Anh lạnh lùng "ừ" một tiếng rồi đi vào trong. Vương Tử Huyên mỉm cười gật đầu với ả rồi theo anh bước vào. La Kì Kì nhìn cánh cửa khép lại đôi mắt hiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cung-chieu-tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/540943/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.