- Sao? Cậu không chịu quay lại chỉ có một con đường.
Người đàn ông lạnh lùng nói, cho dù trước kia ba Vương có là cánh tay phải đắc lực của ông thì vẫn phải chết.
- Cho dù ông có nói gì tôi cũng không quay lại, và tôi hứa sẽ không nói những bí mật trong bang cũng như của ông ra bên ngoài.
Ba Vương siết chặt tay nói, mà mẹ Vương từ lúc vào bếp pha trà không biết từ khi nào đã đứng ở cửa và nghe mọi thứ.
- Cho dù cậu nói gì, thì cậu và gia đình đều phải chết.
Lời của người đàn ông vừa dứt thì tiếng đỗ vỡ vang lên. Ánh mắt mọi người nhìn về phía mẹ Vương.
Thấy vậy ba Vương nhanh chóng đến cạnh bà
- Có sao không?
Khi thấy mẹ Vương lắc đầu, ông ôm bà vào lòng rồi nhìn người đàn ông nói
- Chuyện này không liên quan đến vợ con tôi, nếu ông ra tay với họ tôi sẽ liều mạng với ông.
Người đàn ông cười lạnh, ra lệnh cho thuộc hạ đằng sau tấn công, ông ta nhếch môi nói
- Tôi đã cho cậu cơ hội, là tự cậu không cần.
Lời vừa dứt, mười mấy tên mặc áo đen lao đến tấn công ba Vương. Ông né từng đòn của bọn chúng rồi kéo mẹ Vương ra ngoài.
- Mau chạy đi.
- Không, em không thể để anh lại một mình.
Mẹ Vương lắc đầu, tay vẫn níu tay ông thật chặt. Bà rơi nước mắt nói
- Chúng ta đã thề sống chết với nhau, bây giờ anh gặp chuyện làm sao em có thể bỏ anh mà đi.
Ba Vương không thể khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cung-chieu-tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/540922/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.