Cô nhìn chiếc xe của anh mà nước mắt lăn dài, anh nói gì? Anh nói cô diễn rất tốt, và phát tởn vì hành động của cô? Anh nói vậy là có ý gì? Không phải hôm qua còn rất tốt sao? Anh sẽ không hiểu lầm cô làm vậy vì đóng kịch qua mắt ba mẹ chứ? Vương Tử Huyên quay lại phòng ăn với tâm trạng buồn bã nhưng cô cố gắng gượng cười để che giấu.
Trong khi đó, tại Tập đoàn Nam Cung. Trên phòng làm việc của tổng tài, tâm trạng của anh cũng chẳng mấy vui vẻ. Nam Cung Hạo Thiên ấn nút nội bộ gọi điện, chưa đợi đầu dây bên kia lên tiếng anh đã lạnh lùng nói
- Vào phòng tôi.
Hắc Phong nghe tiếng tút tút từ đầu giây bên kia mà oán thán. Chủ tử sẽ không chút giận lên cậu đấy chứ? Chưa đầy hai phút Hắc Phong đã có mặt tại phòng làm việc của anh.
- Chủ tử.
- Cậu không cần điều tra nữa.
- Dạ?!
Hắc Phong khó hiểu nhìn anh, bảo cậu không cần điều tra nữa? Mà là không cần điều tra cái gì mới được chứ? Nam Cung Hạo Thiên thấy thái độ của Hắc Phong như vậy, anh nghiến răng nói
- Mạc Tử Bắc và Âu Dương Tử Huyên, không cần điều tra nữa.
- Dạ.
Lúc này Hắc Phong mới nhớ mấy hôm trước chủ tử kêu anh điều tra, nhưng mà cậu còn chưa có bắt tay vào làm chủ tử đã bảo không cần nữa? Vậy cũng tốt, Hắc Phong đang suy nghĩ bị anh hỏi thì giật mình
- Cố Dạ Bạch đâu?
- Cậu ta sao? Cậu ta đi quay phim rồi, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cung-chieu-tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/540908/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.