Cô chấn kinh nhìn anh (chấn động + kinh ngạc),môi mỏng mím lại cố giữ bình tĩnh nói
- Anh nói gì vậy? Em không phải là Tuyết Linh vậy em là ai chứ?
Nam Cung Hạo Thiên nhíu mày, anh cất giọng lạnh lùng khuôn mặt vô cảm nhìn cô
- Cô tưởng sẽ qua mặt được tôi với những thủ pháp hoá trang đơn giản này?
Ngừng một lát anh nói tiếp
- Lúc đi dự tiệc cũng là cô thay Âu Dương Tuyết Linh đi. Kết hôn cũng là cô thay cô ta cưới tôi? Lúc đầu tôi không để ý tới cô, nhưng cô nghĩ cứ như vậy là dấu mãi được?
Anh không nhanh không chậm nói, giọng vô cùng lạnh lùng. Vương Tử Huyên nhìn anh cười khổ, nếu anh đã biết thì không cần che giấu nữa, mà có muốn cũng không được. Cô hít một hơi thật sâu, hai tay siết chặt chậm rãi nói
- Phải, như anh phán đoán, tôi không phải là Âu Dương Tuyết Linh. Tôi chỉ thay chị ta cưới anh vì chị ta không muốn gần một người lạnh lùng, vô cảm cũng như không gần nữ sắc của anh chứ đừng nói là kết hôn...
Nam Cung Hạo Thiên cười lạnh, nhìn cô
- Tại sao cô đồng ý lấy tôi?
Nghe anh nói, tim cô đau nhói nhìn anh hồi lâu mới trả lời
- Vì để trả ơn, nhưng đó không phải là lý do mà là...
Anh vẫn im lặng chờ cô nói, Vương Tử Huyên cắn môi viền mắt đã ươn ướt, cuối cùng không nhịn được mà trào ra cô nghẹn ngào nói
- Bởi vì... EM YÊU ANH...nhưng em biết, trái tim anh đã có hình bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cung-chieu-tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/540905/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.