Thoáng cái sắp đến ngày cử hành hôn lễ của Nam Cung Hạo Thiên và Âu Dương Tuyết Linh. Nên sáng hôm nay cô ta nhận được điện thoại của anh, anh nói chiều đến tiệm áo cưới "Thiên Thần" để chọn đồ và chụp hình. Sắc mặt cô ta không tốt, nhìn sang Vương Tử Huyên đang ngồi xem tivi
- Chiều một giờ, cô hãy đến tiệm áo cười "Thiên Thần" để chụp hình cưới.
- Được.
Cô lạnh lùng bỏ lại một chữ rồi bước lên lầu, một giờ? Bây giờ chỉ còn lại ba mươi phút, làm sao cô hoá trang cho kịp đây?
Tiệm áo cưới "Thiên Thần"
Vương Tử Huyên thở hổn hển chạy vào, cô nhìn anh đang lạnh lùng liếc nhìn cô thì rùng mình. Cô chỉ biết cười nói
- Xin lỗi, tôi đến trễ...
- Cô trễ mười lăm phút.
- Thật sự xin lỗi.
Vương Tử Huyên cúi đầu nhận sai, mà cô không biết rằng đây không phải là tác phong của Âu Dương Tuyết Linh. Nếu là cô ta, cô ta sẽ chảnh choẹ nói rằng
"Tôi chỉ đến trễ mười lăm phút, đây không phải chuyện lớn gì... "
Ánh mắt Nam Cung Hạo Thiên loé lên tia sáng, sau đó lạnh lùng bảo
- Cô vào thay đồ cưới đi.
- Được.
Vương Tử Huyên cười chua xót bước vào phòng thay đồ. Sau khi thay xong, cô bước ra thì anh cũng thay xong. Cô bước ra nói với anh
- Chúng ta có thể chụp hình chưa?
- Ừ.
Anh lạnh lùng bước đi, cô cũng nhanh chóng bước theo...
.....
- Cô dâu chú rể cười lên nào.
Đây là tiếng của thợ chụp hình, họ bảo chúng tôi cười? Làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cung-chieu-tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/540902/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.