Những ánh nắng len lỏi qua khung cửa sổ chiếu rọi vào bên trong căn phòng màu trắng mang theo sự lạnh lẽo. Nhờ những ánh nắng ấy đã giúp căn phòng ấm áp hẳn, xung quanh căn phòng đều là những máy móc hiện đại của nghành y, mùi thuốc sát trùng nồng nặc. Không nói cũng biết đây là bệnh viện...
Trên giường bệnh, một cô bé với khuôn mặt trắng bệch đang cấm đầy dây nhợ. Cánh cửa phòng bật mở, bước vào là một người đàn ông tầm ba tám, bốn mươi tuổi, theo sau là hai người mặc áo đen. Đôi mắt sắc bén của ông nhìn về phía cô bé, ông đã nghe thuộc hạ báo lại rất có thể đây là người ông muốn triệt đường sống.
- Lão đại, cô bé này là người còn sống sót ở cô nhi viện. Chúng ta có nên....
Vừa nói, tên thuộc hạ vừa đưa tay lên cổ có ý nghĩa là "sát".
- Phải xem tình hình thế nào đã...
- Dạ.
Hai tiếng sau, cô bé nằm trên giường cũng có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng người đàn ông và hai tên áo đen khi nãy đã không còn ở đây. Cô bé dần dần mở mắt, xung quanh toàn những người xa lạ khiến bé hoảng sợ, bất giác nắm chặt lấy chăn, giọng run run
- Các người là ai?
- Cô bé cháu tên gì?
Người gọi là một người phụ nữ có gương mặt phúc hậu, bé nhìn bà ta lắc đầu.
- Tôi là ai? Tên gì? Ba mẹ của tôi là ai?
Những câu hỏi này khiến mọi người ở đây kinh ngạc. Người phụ nữ lại lên tiếng
- Cháu thật sự không biết mình là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cung-chieu-tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/540887/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.