[Lẳng lặng chờ đợi thời gian trôi]
Nơi khác, Ảo Ảnh Tiêu Tan dẫn đầu lựa chọn phương hướng, cũng dẫn đầu đi đến ngã ba thứ hai trước. Thấy trên bàn đá được đặt hai cây bút và sáu tờ giấy, hai mắt hắn ta sáng lên, lập tức tận diệt hết giấy bút!
Sau đó vội vàng đi về hướng con đường bên trái, chốc lát sau liền không thấy bóng dáng đâu.
Trời Cao tới trễ hơn một bước, thấy ngã ba có bàn đá nhưng trên đó trống không chẳng còn gì thì gân xanh trên trán giật giật vài cái.
Lưỡi Hái Tử Vong chỉ mới cấp 4, Vân Lạc là người chơi nữ, hai người này hắn không thèm để vào mắt vì thế không nghĩ ngợi nhiều, quyết định đi theo Ảo Ảnh Tiêu Tan để hợp tác. Ai ngờ Ảo Ảnh Tiêu Tan vốn chẳng phải thứ tốt lành gì, đi như gió bay thì thôi đi còn cuốn theo luôn những thứ trên bàn.
Trời Cao thở dài một hơi, biểu cảm rất ưu sầu. Ký ức của cá vàng chỉ có bảy giây, đoán chừng ký ức người chơi cũng sẽ bay đi mất. Trí nhớ không dùng được, vậy chỉ có thể ghi lại vào giấy.
Nói cách khác, trong mê cung này tuyệt đối không thể thiếu giấy bút! Không có giấy, không có bút thì không thể nào chơi được.
Nhưng Ảo Ảnh Tiêu Tan không biết đã đi đâu. Bây giờ quay lại điểm xuất phát cũng đã muộn.
Trời Cao suy tư một lát sau đó xoay người định trở lại điểm xuất phát. Hắn nghĩ rằng dù là Ảo Ảnh Tiêu Tan hay người chơi khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cau-sinh/3556052/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.