[Mèo to béo! Béo nhất trần đời!]
Chiến Hỏa Liên Miên lao lực bò ra khỏi đống thịt mỡ và mớ lông, cảm giác như nửa cuộc đời còn lại sắp không còn được bao lâu.
Ưng Kích Trường Không gian nan bò ra từ bụng mèo, nét mặt như hồn đã lìa khỏi xác.
"Chạy đi." Chiến Hỏa Liên Miên nhỏ giọng đề nghị.
Ưng Kích Trường Không nghiến răng nghiến lợi nói "Không, phải chơi với nó!"
Chiến Hỏa Liên Miên thở dài một tiếng, đầy quả thật là liều mạng mà chơi.
Đồng bọn nhất quyết không chịu rời đi, một mình anh ta trốn thì có nghĩa lý gì. Huống hồ hiện giờ giá trị sinh mệnh còn thấp hơn 100, có thể sẽ bị đăng xuất bất cứ lúc nào.
Nếu tiếp tục tiến công và nhận được gợi ý thì có khả năng sẽ vượt được ải trước khi bị loại. Tục ngữ có câu tấn công là cách phòng thủ tốt nhất mà.
Thương lượng xong, hai người đồng tâm hiệp lực cầm len đi về hai hướng.
"Mẻo?" Mèo mướp nghiêng đầu, vẻ mặt mê mang.
Nó dùng vuốt móc lấy một sợi len, bỗng phát hiện ra những sợi len này dường như đang quấn lấy thân mình nó.
Mèo mướp "......"
Không không không, nó không thể lại bị mắc bẫy nữa, thật sự không thể ném mặt mèo đi.
Nghĩ như vậy, mèo mướp nhanh nhẹn nhảy ra khỏi đống len.
Chiến Hỏa Liên Miên "......"
Ưng Kích Trường Không "......"
Ủa, ủa, gì dợ, đâu giống trong kế hoạch đâu.
Theo kế hoạch thì mèo mướp sẽ phải vui vẻ chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cau-sinh/3556034/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.