[Sống sót sau tai nạn]
Hai người đứng dưới đất, bậc thang đầu tiên đã cao đến tận xương quai xanh.
"Giờ sao đây?" Hannah thuê người chơi cao cấp nên lười vận động não chỉ muốn làm chưởng quầy gặp việc liền phủi tay, có chuyện gì thì cứ nhờ cao thủ giúp đỡ.
Gia Văn không rảnh trả lời, hắn hít sâu một hơi để lấy đà nhảy lên, sau đó chống tay bò lên bậc thang đầu tiên.
"Tôi còn ở dưới!!" Hannah lộ ra tia lo lắng, vô cùng lo lắng lính đánh thuê sẽ mặc kệ cô mà chạy trước và ném cô lại.
"Tôi biết." Gia Văn quay đầu lại, vươn tay "Tôi kéo bạn lên."
Hannah thoáng thở phào, nhanh chóng duỗi tay ra.
Hai người cùng gắng sức, thật vất vả mới kéo được Hannah lên.
Tiếp theo là bậc thang thứ hai, Gia Văn vẫn leo lên trước như cũ.
Hannah phát hiện tiếng mèo kêu càng ngày càng rõ, nhịn không được hỏi "Thật sự không sao chứ? Hai ta hành động quá chậm, có thể sẽ bị đuổi kịp."
Cô ta biết sở dĩ hai người bị chậm là vì cô ta không tự mình leo lên. Gia Văn leo xong một bậc, còn phải quay lại giúp cô ta, rất mất thời gian.
Cô ta cũng biết, nếu đã thuê Gia Văn thì nên tin tưởng vào đối phương.
Cô ta càng biết, hiện tại đang vội vã chạy trốn nên sợ là Gia Văn không rảnh để nói chuyện hoặc giải thích nhiều.
Nhưng cô ta đang hoảng hốt nên phải nói chuyện thì cảm xúc mới tốt lên được.
"Không cần chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cau-sinh/3556030/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.