Chương trước
Chương sau
[Luôn là hố thần]

"Không!!!" Faraday đau khổ than khóc. Anh ta vươn tay như muốn níu giữ thứ gì, nhưng cuối cùng không thể giữ lại bất cứ thứ gì.

Cơ thể sắp đến tay đã hoá thành ánh sáng trắng trước mặt anh ta. Mà lúc này, một phút qua đi, giá trị sinh mệnh lại bị -10.

Faraday hít sâu mấy lần để bình tĩnh lại. Cố gắng thế nào thì cảm xúc vẫn cứ bạo phát, không thể nào bình tĩnh.

Giá trị sinh mệnh không đến 100, không biết Phong Du Dương đã chạy nơi nào, thời gian còn 60 phút, còn, chơi, thế, quái, nào!

Faraday tự cảm thấy, đồng đội trong phó bản luôn là hố thần. Tự bản thân bị loại thì thôi đi, còn phát rồ kéo chân người ta xuống nước......

**

Phòng số 1, Phong Du Dương cẩn thận lật xem từng tấm gương, đồng thời không quên cảnh giác bốn phía. Không chừng trong gương hoặc vách tường thình lình xuất hiện một linh hồn nhào về phía cô ta thì sao. Tình huống nguy hiểm, không thể không đề phòng.

Cứ vậy, vừa phòng bị vừa tìm kiếm, hiệu suất liền cực kỳ kém. Nhưng dù sao thì an toàn là tốt nhất.

Đột nhiên, ánh mắt Phong Du Dương sáng lên, tìm được manh mối!

Cô ta vội vàng đọc dòng chữ trên mặt kính, "Nhắc nhở 1: Linh hồn có thể cướp đoạt cơ thể người chơi."

Phong Du Dương, "......"

Cực khổ cả buổi vậy mà tìm được manh mối chả ra gì, cảm giác như mình đang lãng phí thời gian vậy.

Phong Du Dương nhìn chằm chằm mặt gương khắc chữ, hoàn toàn cạn lời.

Đúng lúc này, cô ta vô tình nhìn thoáng qua bóng ma đang lao ra khỏi gương. Cô ta tá hoả thần hồn, cầm lòng không đậu hét lên, định né sang bên cạnh. Nhưng lúc này có né thì cũng đã muộn.

Giây tiếp theo, Phong Du Dương lảo đảo một cái, bị đẩy vào trong gương.

Ngoài gương, BOSS phó bản cười rất vui vẻ, thỉnh thoảng còn làm mặt quỷ, dáng vẻ cực khoe khoang.

Phong Du Dương thấy thật đau lòng. Cơ thể bị cướp đi là chuyện nhỏ, điều cô ta không chấp nhận được là cùng một phó bản, nhưng cô ta lại phạm phải một sai lầm những hai lần! Lúc này, tập trung nhớ lại những lục bị BOSS tập kích, thật là...... Không còn lời nào để nói.

BOSS phó bản soi gương xong, chậm rãi đi về phía cửa phòng. Dáng vẻ thong dong kia khiên người ta nhìn vào liền tức giận.

Vào thời điểm mấu chốt, Faraday xuất hiện kịp thời, ngăn cản đường đi của quỷ hồn.

Hai mắt Phong Du Dương sáng lên. Nếu Faraday có thể dây dưa cản trở BOSS thì khi kết thúc quá trình mê mang, cô ta có lẽ sẽ có cơ hội đoạt lại cơ thể.

Không đợi cô ta tính toán xong, Faraday đã hóa thành tia sáng trắng, biến mất khỏi phó bản —— thì ra, giá trị sinh mệnh của anh ta đã bị trừ hết.

Phong Du Dương, "......"

Sự kỳ vọng mà cô ta ký thác vào Faraday thật là ngốc nghếch.

Cuối cùng, cô ta chỉ có thể trơ mắt nhìn BOSS phó bản rời đi càng lúc càng xa.

**

Bên kia, Vân Lạc rốt cuộc cũng tìm được manh mối ở phòng số 9, "Nhắc nhở 9: Sau khi BOSS phó bản chiếm được cơ thể người chơi, nội trong mười phút vẫn không bị đoạt lại thì sẽ đem cơ thể người chơi giấu vào trong gương để làm vật sưu tầm."

Xem xong nhắc nhở, trong mắt Vân Lạc hiện lên tia hiểu rõ. Những cơ thể bị đoạt đi, quả nhiên đã bị giấu vào trong gương.

Biết thì biết vậy nhưng muốn tìm lại thì rất khó. Toàn bộ nhà kính ước chừng hơn bảy trăm tấm gương, nếu muốn tìm thì chẳng khác nào như mò kim đáy biển. Có khi người chơi đã bị loại trước trong quá trình tìm kiếm rồi.

Biện pháp duy nhất để ngăn chặn tình huống xấu nhất đó chính là người bị đoạt cơ thể phải đuổi theo BOSS để đoạt lại cơ thể, phòng ngừa BOSS lại có thêm vật sưu tầm. Nhưng trong số đông đảo vật chứa ( người chơi khác),ai sẽ chấp nhận đuổi theo BOSS để tốn công vô ích? Đương nhiên còn phải biết cách ngăn chặn như thế nào.

Thế nên cuối cùng, vật chứa càng ngày càng thưa thớt, người trong trạng thái linh hồn ngày càng nhiều, thế cục càng thêm hiểm trở.

Đến tận lúc này, Vân Lạc cuối cùng cũng đã nghĩ thông suốt. Nhưng làm sao để vượt ải thì vẫn chưa có đầu mối.

Cô nghĩ, chắc chắn nhắc nhở 8 mà Mạt Mạt nói là thật, hoặc thông tin không được đầy đủ. Để cho an toàn, tốt nhất cô nên tự mình đi tìm nhắc nhở 8.

Ai ngờ giây tiếp theo, một dòng chữ mới hiện lên trước mặt.

【Chúc mừng người chơi tìm được 9 điều nhắc nhở, bạn đã tự động kích hoạt nhắc nhở 10.】

【Nhắc nhở 10: Lập lại lần lượt nhắc nhở 1, nhắc nhở 2, nhắc nhở 3...... Nhắc nhở 9 trước những tấm gương bất kỳ, người chơi sẽ vượt được ải.】

Vân Lạc, "......"



Đúng là phó bản dễ, cách để vượt ải vô cùng dễ.

Dù là mình tự tìm hay được người khác cung cấp, hễ biết được chín nhắc nhở thì nhắc nhở 10 sẽ tự động hiện lên.

Các người chơi căn bản không cần thiết né tránh, cũng không cần tranh đấu. Tìm đủ nhắc nhở thì vượt ải dễ như trở bàn tay.

Chỉ có thể nói, từ lúc bắt đầu đa số mọi người đều im lặng giữ kẽ —— tìm được manh mối đủ dùng rồi thì họ sẽ cố gắng trốn tránh để khỏi bị cướp đoạt cơ thể. Gắng gượng trong vòng một trăm phút, may mắn còn sống thì sẽ vượt ải. Nói cách khác, bảo toàn bản thân, cái khác đều không quan trọng.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Vân Lạc có hơi hoảng sợ, "Rõ ràng là phó bản dễ mà mọi người lại xem nó như phó bản khó!"

Lắc lắc đầu, cô tìm đại một tấm gương, bắt đầu lặp lại lời nhắc nhở.

"Nhắc nhở 1: Linh hồn có thể cướp đoạt cơ thể người chơi.

Nhắc nhở 2: Trong gương có quỷ.

Nhắc nhở 3: Sau 100 phút, người chơi may mắn không trong trạng thái linh hồn đều có thể vượt ải.

......

Nhắc nhở 8: Hồn phách xuyên qua gương, cũng có thể xuyên qua tường.

Nhắc nhở 9: Sau khi BOSS phó bản chiếm được cơ thể người chơi, nội trong mười phút vẫn không bị đoạt lại thì sẽ đem cơ thể người chơi giấu vào trong gương để làm vật sưu tầm."

Vừa dứt lời, dòng chữ quen thuộc đã hiện lên trước mặt.

【Chúc mừng người chơi đã vượt ải, đạt được đánh giá loại A.】

【Bạn có muốn rời khỏi phó bản ngay lập tức không?】

【Có, lập tức rời đi.】

【Không, về sau sẽ tự động rời đi khi muốn.】

Vượt ải thật kìa......

Vân Lạc bồi hồi không thôi. Nếu bốn người hợp tác điều tra rõ tất cả nhắc nhở trong nhà kính thì trò chơi đã nhanh chóng kết thúc rồi. Nhưng giờ thì sao? Giá trị sinh mệnh của cô chỉ còn lại 40 điểm, những khác có khi đã bị loại hoặc là trong trạng thái nửa tàn phế...... Tội gì chứ?

Tìm kiếm nhắc nhở hao phí quá nhiều sức lực, cô không còn hơi sức đâu mà tiếp tục ở lại phó bản, thế nên ấn chọn【Có, lập tức rời đi.】

Tia sáng trắng xuất hiện, Vân Lạc rời khỏi phó bản.

**

Phó bản chỉ còn lại một mình Phong Du Dương, cô ta lại mờ mịt vô tri, một lòng một dạ muốn đi tìm người chơi khác.

Nhưng càng tìm thì cô ta dần phát hiện điểm kỳ lạ. Mạt Mạt đâu? Vân Lạc đâu? Sao không thấy ai hết vậy? Ngay cả BOSS phó bản cũng giống như đã bốc hơi.

Phong Du Dương dựng tóc gáy, nhịn không được nói thầm, "Không lẽ bị trừ hết điểm sinh mệnh nên bị loại hết rồi?"

Cẩn thận nghĩ lại, Mạt Mạt mới cấp 2, tổng giá trị sinh mệnh ít nhất, bị loại là bình thường. Còn Vân Lạc cũng chỉ là cấp 3, giá trị sinh mệnh 300 cũng không gắng gượng được bao lâu.

Lòng Phong Du Dương bồn chồn, càng nghĩ càng cảm thấy khả năng cao là phó bản chỉ còn lại một mình cô ta.

Nói ra cũng lạ, lúc trước có bốn người chơi chung, mặc dù hành động riêng lẽ nhưng cô ta không hề cảm thấy sợ hãi. Giờ chỉ còn lại mình cô ta trong những căn phòng đầy gương, điều này khiến cô ta không thể không sợ. Kiểu như con quỷ trong gương sẽ thình lình nhảy ra bất cứ lúc nào......

Đúng lúc này, BOSS khoác nhân vật hệ thống của Faraday thoáng xuất hiện.

Phong Du Dương vô tình nhìn thấy, khẽ cắn môi đuổi theo. Hiện giờ, chỉ có đoạt lại cơ thể thì cô ta mới có con đường sống!

"Tới bắt em đi." BOSS vui vẻ phấn chấn chạy đi, dáng vẻ vô cùng vui, giống đang chơi trò chơi với bạn bè vậy.

Phong Du Dương dốc sức đuổi theo, nhưng đuổi thế nào cũng không kịp. Cô ta cũng cũng không biết đến nhắc nhở 8: Linh hồn xuyên qua gương, cũng có thể xuyên qua tường, vậy nên hiểu quả đuổi bắt cực kỳ kém. BOSS tung tăng nhảy nhót trước mặt, nhưng cô ta muốn bắt thế nào cũng không bắt được.

Thời gian trôi qua từng phút, giá trị sinh mệnh dần chạm đáy.

Trước khi điểm sinh mệnh dần cạn, Phong Du Dương cầm lòng không đậu lệ rơi đầy mặt, "Quân lừa gạt! Đã bảo là phó bản dễ mà?!"

**

Trở lại phòng nhỏ, vách tường tự động hiện lên bảng tổng kết.

【Người chơi đã điều tra rõ chân tướng phó bản, đạt được đánh giá loại A.】

【Giá trị kinh nghiệm +60, đồng vàng +15 xu.】



【Bạn đã thăng cấp, giá trị sinh mệnh +100. Hiện tại cấp 4, giá trị sinh mệnh 400.】

【Kính Linh tặng bạn một gương tùy thân】

【Bạn nhận được đạo cụ quý giá: Gương tùy thân, đặc sản nhà kính, mang trên người chống đỡ được 50 điểm sát thương. ( không khóa)】

Tiếp theo là thuộc tính ——

Tên nhân vật: Vân Lạc

Cấp: 4 ( tiến độ thăng cấp 0%)

Giá trị sinh mệnh: 400

Đồng vàng: 150 ( 135+15)

Vân Lạc không cảm xúc, cô tốn sức đi nhà kính, vất vả muốn chết mới vượt được ải, kết quả chỉ nhận được một món đạo cụ...... Đời mà, kiếm tiền không dễ dàng gì!

Sau đó, cô chụp lại thuộc tính đạo cụ, gửi sang cho đại gia theo thường lệ.

Danh sách bạn bè, người bạn duy nhất là "Tư Đồ" đang trong trò chơi.

Vân Lạc cũng không bối rối, để lại lời nhắn rồi sau đó bắt đầu nghỉ ngơi. Cô dưỡng sức để còn đi phó bản khó.

Lúc này, trên vách tường hiện lên,【Bạn có muốn xem bối cảnh màn chơi "Nhà kính" không?】

【Có】

【Không】

Vân Lạc nhấn chọn【Có】

Trên vách tường hiện lên hình ảnh, bắt đầu trình chiếu.

Vạn vật đều có hồn, bất kỳ vật chết nào đều có khả năng sinh ra hồn trí, gương cũng vậy.

Mở đầu, một đứa trẻ vừa được sinh ra, linh hồn nửa trong suốt đang yên giấc. Không biết qua bao lâu, nó chậm rãi mở to đôi mắt.

Vân Lạc nhỏ giọng lẩm bẩm, "Còn tưởng BOSS phó bản là quỷ hồn, thì ra lại là kính linh. Đứa nhỏ này lớn lên giống quỷ thiệt......"

Từng ngày trôi qua, kính linh thường xuyên qua xuyên lại trong gương, bay lượn thế này không vui chút nào. Đồng thời, nó dần dần lớn lên, dáng vẻ càng ngày càng giống người.

Một ngày nọ, đột nhiên nhà kính xuất hiện bốn du khách.

Kính linh ẩn mình trong gương, tò mò đánh giá từng người.

Một lát sau, nó không hề vui vẻ mà là mếu máo —— lớn lên cũng chả khác nhau là mấy, sao mấy người này có quần áo để mặc còn nó thì không?

Kính linh càng nghĩ càng hụt hẫng, cuối cùng quyết định cướp đi bốn bộ quần ( cơ) áo ( thể).

......

Mọi việc suôn sẻ như trong dự định. Rất nhanh kính linh đã cướp được bộ quần áo đầu tiên.

Nó mặc bộ quần áo mới, tạo dáng trước gương, thấy bản thân thật xinh đẹp mỹ miều.

Thoáng nhìn vật chủ qua gương, nó le lưỡi, sau lại làm ngoáo ộp, cố ý khiêu khích, đương nhiên là vì nó thành công cướp được quần áo nên vô cùng đắc ý.

Mặc quần áo mới, vui rạo rực tuần tra lãnh địa, toàn bộ quá trình khoảng chừng mười phút. Thị sát xong, nó sẽ cởi quần áo ra, nghiêm túc giấu vào trong gương, cẩn thận gọn gàng.

Sau đó, lại vui sướng hoạt bát chạy đi cướp quần áo khác.

......

Xem xong video, Vân Lạc không nói nên lời. BOSS phó bản quần què gì đây? Rõ ràng là phường ăn cướp! Quân cưỡng đoạt!

Nhưng lát sau cô lại nhịn không được mà cười ra tiếng. Đột nhiên cô nhớ đến cảnh những chú khỉ giật lấy mũ của du khách trong sở thú.

Tác giả có lời muốn nói:

Vân Lạc: Ngươi thật đúng là cái tiểu nghịch ngợm ( hùng hài tử)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.