[Luôn là hố thần]
"Không!!!" Faraday đau khổ than khóc. Anh ta vươn tay như muốn níu giữ thứ gì, nhưng cuối cùng không thể giữ lại bất cứ thứ gì.
Cơ thể sắp đến tay đã hoá thành ánh sáng trắng trước mặt anh ta. Mà lúc này, một phút qua đi, giá trị sinh mệnh lại bị -10.
Faraday hít sâu mấy lần để bình tĩnh lại. Cố gắng thế nào thì cảm xúc vẫn cứ bạo phát, không thể nào bình tĩnh.
Giá trị sinh mệnh không đến 100, không biết Phong Du Dương đã chạy nơi nào, thời gian còn 60 phút, còn, chơi, thế, quái, nào!
Faraday tự cảm thấy, đồng đội trong phó bản luôn là hố thần. Tự bản thân bị loại thì thôi đi, còn phát rồ kéo chân người ta xuống nước......
**
Phòng số 1, Phong Du Dương cẩn thận lật xem từng tấm gương, đồng thời không quên cảnh giác bốn phía. Không chừng trong gương hoặc vách tường thình lình xuất hiện một linh hồn nhào về phía cô ta thì sao. Tình huống nguy hiểm, không thể không đề phòng.
Cứ vậy, vừa phòng bị vừa tìm kiếm, hiệu suất liền cực kỳ kém. Nhưng dù sao thì an toàn là tốt nhất.
Đột nhiên, ánh mắt Phong Du Dương sáng lên, tìm được manh mối!
Cô ta vội vàng đọc dòng chữ trên mặt kính, "Nhắc nhở 1: Linh hồn có thể cướp đoạt cơ thể người chơi."
Phong Du Dương, "......"
Cực khổ cả buổi vậy mà tìm được manh mối chả ra gì, cảm giác như mình đang lãng phí thời gian vậy.
Phong Du Dương nhìn chằm chằm mặt gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cau-sinh/3556017/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.