Chương trước
Chương sau
[Cuộc mua bán này không lỗ]

Chớp mắt vài cái, cảnh vật xung quanh đã thay đổi.

Vân Lạc thấy mình đang đứng giữa một căn phòng. Diện tích của nó khá lớn, xung quanh có các cánh cửa.

Xung quanh đặt đầy gương toàn thân, đan xen nhau nhìn rất thú vị. Sương sương cũng phải bảy tám chục tấm.

Bên cạnh có ba người chơi, hai nữ một nam, tên và cấp lần lượt là ——

Faraday, nam, cấp 3, giá trị sinh mệnh 300.

Mạt Mạt, nữ, cấp 2, giá trị sinh mệnh 200.

Phong Du Dương, nữ, cấp 3, giá trị sinh mệnh 300.

Vân Lạc thực vui mừng, phi thường vui mừng —— nàng rốt cuộc không hề là cấp bậc lót đế kia một cái.

Đúng lúc này, dòng dữ to đỏ như máu hiện lên trước mặt người chơi,【Cẩn thận, nguy hiểm đến từ phía sau.】

【Điều kiện vượt ải: 100 phút sau, người chơi vẫn may mắn sống sót.】

【Trò chơi chính thức bắt đầu.】

Thấy dòng chữ, phản ứng đầu tiên của Vân Lạc là thời gian chỉ có 100 phút, phó bản dễ kết thúc vừa đúng thời gian đi phó bản khó với Tư Đồ.

Hắng giọng, người chơi nam duy nhất —— Faraday nói trước, "Phó bản chỉ có bốn người chơi, cứ hành động cùng nhau cho lành."

Thái độ Phong Du Dương lạnh nhạt, "Đừng lôi tôi vào." Nói xong cô ta đẩy một cánh cửa ra, rời đi trước.

"Mình một hành động một mình." Sau đó, Vân Lạc tỏ rõ lập trường, đẩy cánh cửa phí bên phải rời đi.

"Bạn thì sao? Đi với tôi hay đi một mình?" Faraday hỏi người cuối cùng.

Mạt Mạt tươi cười, "Đi cùng đi, có thể hỗ trợ nhau."

"Ok, tìm manh mối trước, bắt đầu từ gian phòng này." Faraday đề nghị.

"Ừm." Mạt Mạt gật đầu.

Sau đó, hai người bù đầu.

**

Đẩy cửa bên phải, Vân Lạc đi vào một căn phòng khác. Phòng này cũng đặt cả trăm chiếc gương. Ngoài ra, trước sau và bên trái của căn phòng là cửa, duy nhất một vách tường bên phải.

Vân Lạc thầm nghĩ, "Xem ra phó bản là một loạt nhà kính đan xen. Tìm hiểu địa phận phó bản rộng bao nhiêu trước đã."

Nếu không thể đi hướng bên phải thì cô đi cửa sau vậy.

Vào phòng thứ ba, phía bên phải, phía sau đều là vách tường, bên trái và phía trước là cửa.

Vân Lạc bỗng nhiên nhớ tới cửu cung cách ( 3 dòng *3 cột).

[Hình chỉ mang tính chất minh họa!]

vo-han-cau-sinh-41-0

Vị trí bắt đầu là ở giữa, đi về bên phải là dòng thứ hai và cột thứ ba (tức là, ngoài cùng bên phải),không thể đi tiếp về phía bên phải.

Để nghiệm chứng suy đoán của mình, Vân Lạc lấy phòng thứ ba làm điểm bắt đầu ( dòng thứ ba cột thứ ba),không ngừng đi về phía bên trái.

Sau khi đi qua hai phòng, phòng mới ( dòng thứ ba cột thứ nhất) quả nhiên bên trái là vách tường, không thể đi.

Sau đó, Vân Lạc đi nhanh về phía trước. Cũng đi qua hai phòng rồi đến phòng mới ( dòng thứ nhất cột thứ nhất) phía trước là vách tường, không thể đi.

Lúc này cô mới chắc chắn được, bố cục của phó bản là cửu cung cách và có tất cả chín căn phòng kính. Mỗi một phòng, đều đặt đầy gương toàn thân.

Vân Lạc tự đánh số các gian phòng. Dòng thứ nhất, lần lượt từ trái sang phải là 1, 2, 3. Dòng thứ hai, lần lượt từ trái sang phải là 4, 5, 6. Dòng thứ ba, lần lượt từ trái sang phải là 7, 8, 9.

"Trong kính ngoài kính, có bạn có tôi." Cô lặp đi lặp lại nhắc nhỡ, nhìn vào trong gương, "Không lẽ BOSS trốn trong gương?"

"A ——" một giọng nữ sắc bén vang lên.

Là phòng số 2!

Vân Lạc hoảng hồn, chạy đến nơi phát ra tiếng thét theo bản năng.

Vừa mở cửa liền thấy Phong Du Dương đang đứng trước một tấm gương, xấu hổ che miệng.

"Sao vậy?" Vân Lạc cảm thấy kỳ lạ. Trong phòng chỉ có một mình Phong Du Dương, có gì nguy hiểm đâu.

Phong Du Dương cười xấu hổ, trả lời cho có lệ, "Không có gì, có chuyện gì đâu."



Vân Lạc lòng đầy nghi ngờ. Nhưng lúc nhìn gần thì lập tức cứng họng.

Chiếc gương trước mặt Phong Du Dương có viết một dòng chữ đỏ và to, "Nhắc nhở 2: Trong gương có quỷ."

Vân Lạc, "......"

Không lẽ còn hàng này tìm thấy nhắc nhỡ, vui mừng quá nên hét lên?

"Không có chuyện gì mà." Phong Du Dương nhấn mạnh lần nữa.

Vân Lạc cạn lời, "Không có chuyện gì thì mình đi đây."

Chạy đến hỗ trợ, may mắn tìm được nhắc nhở 2, cũng biết được sự tồn tại của nhắc nhỡ, cuộc làm ăn này không lỗ

"Đi đi, đi đi." Phong Du Dương phất tay đuổi người.

Vân Lạc trở lại đường cũ. Lúc rời đi, cô luôn thấy có chút lấn cấn, giống như mình đã bỏ sót chi tiết nào đó. Nhưng suy nghĩ còn vụn vặt nên cô liền gạt nó ra sau đầu.

Trở lại phòng số 1, cô lấy lại tinh thần, tập trung quan sát các mặt kính.

Lúc đầu, thị lực rõ ràng; kiểm tra hai mươi tấm, hoa mắt; kiểm tra bốn mươi tấm, không phân rõ Đông Tây Nam Bắc; kiểm tra sáu mươi tấm, nhận thức lệch lạc —— Tấm này cô kiểm tra chưa? Hay cô vừa kiểm tra tấm khác......

Vân Lạc nhìn trái nhìn phải, thật muốn xem xong thì đập bể cho rồi, mấy cái gương này như đang lắc lư trước mặt cô vậy.

May mà trước khi cảm xúc trào dâng, cô cũng đã tìm ra tấm gương có chứa nhắc nhở.

Vẫn là cỡ chữ to và màu chữ đỏ như cũ, "Nhắc nhở 1: Linh hồn có thể cướp đoạt cơ thể của người chơi."

Còn cướp đoạt ra sao, sau đó sẽ xảy ra chuyện gì thì nhắc nhở không nói.

Vân Lạc buồn khổ nói, "Xem ra phải tìm thêm manh mối."

Thở dài thật dài, cô chấp nhận số phận đi đến phòng số 3.

**

Trong phòng số 5, Faraday hoa cả mắt, muốn ngất luôn cho rồi.

Đột nhiên, giọng Mạt Mạt vang lên đầy ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, "Lại đây nè! Tôi tìm được nhắc nhở."

Faraday phấn chấn tinh thần, bước nhanh đến cạnh Mạt Mạt.

Thấy mặt kính có dòng chữ to, đỏ như máu, "Nhắc nhở 5: Sau khi cơ thể bị cướp mất, người chơi sẽ biến thành linh hồn."

Cơ thể bị cướp? Biến thành linh hồn? Là sao?

Faraday và Mạt Mạt nhìn nhau.

Đột nhiên, Faraday nhận thức được, nếu muốn nắm quyền lên tiếng thì không thể lộ ra vẻ hoang mang mù mờ trước mặt đối phương được! Dù không có đầu mối cũng phải phô ra dáng vẻ đã biết hết mọi thứ!

Ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt anh ta nhanh chóng bình tĩnh, cũng tự nhiên thoải mái nói, "Đi thôi, chúng ta đến phòng khác tìm nhắc nhở tiếp."

"Ok." Mạt Mạt cười tủm tỉm đồng ý.

Hai người đến phòng số 6.

Chắc do may mắn nên Faraday nhanh chóng tìm được nhắc nhở mới, "Nhắc nhở 6: Linh hồn áp sát từ phía sau, đẩy hồn phách thực thể ra ngoài, thuận thế chiếm lấy cơ thể."

Đọc lại lần nữa, Faraday liền thấy hãi hùng khiếp vía. Kết hợp giữa nhắc nhở 5 và nhắc nhở 6, ý là người chơi có thể bị đoạt đi cơ thể đúng không?

Một giọng nữ đầy ẩn ý vang lên bên tai Faraday, "Thì ra là vậy."

Faraday sởn tóc gáy! Anh ta định lui lại, tiếc là đã quá muộn.

Mạt Mạt đứng bên cạnh thấy rõ tất cả, một linh hồn nửa trong suốt, ánh lên ánh sáng xanh, thân người lơ lửng, điểm sinh mệnh thiếu hụt bước ra từ trong gương, sau đó đánh úp về phía Faraday.

Dáng vẻ người đó hơi quen mắt......

"Phong Du Dương!" Mạt Mạt buột miệng thốt ra.

Giây tiếp theo, một linh hồn nửa trong suốt, ánh lên ánh sáng xanh, thân người lơ lửng, điểm sinh mệnh nguyên vẹn xuất hiện. Nhưng dáng vẻ của linh hồn lúc này lại giống hệt Faraday!

Mạt Mạt bỗng nhiên nhớ lại, trước khi vào trò chơi hệ thống có nhắc nhở, "Cẩn thận, nguy hiểm đến từ phía sau."

Giờ này phút này, cuối cùng cô ta cũng nhận ra ý nghĩa của câu nói đó.

Sau khi cướp cơ thể, Phong Du Dương thay thế Faraday. Chỉ có điểm sinh mệnh thiếu hụt là thuộc về cô ta.

Mạt Mạt ngơ ngác nhìn Phong Du Dương bám vào người "Faraday", nhất thời không biết làm sao.

Phong Du Dương lại thúc giục, "Tìm được bao nhiêu nhắc nhở rồi? Trao đổi không?"

Mạt Mạt nuốt một ngụm nước miếng, tay chỉ về phía nhắc nhở 6.

"Ba người cùng thấy một cái nhắc nhở mà tính làm gì?" Phong Du Dương lẩm bẩm một câu, nghiêm mặt nói, "Nhắc nhở 7: Linh hồn vừa rời khỏi cơ thể sẽ rơi vào trạng thái mê mang một phút, không thể cử động bình thường. Nếu không muốn mất đi cơ thể thì nhân lúc anh ta đang ngây người mà chạy đi."



Nói xong, xoay người muốn đi.

"Khoan đã." Mạt Mạt gọi người lại, nói nhắc nhở 5 ra, sau đó hỏi, "Không trao đổi nhắc nhở, chỉ muốn biết sao bạn lại xuất hiện trong gương thôi."

Phong Du Dương không cảm xúc, "Lúc tìm được nhắc nhở 2, vui quá nên không kịp đề phòng, bị một bóng ma đánh lén từ phía sau. Chắc bóng ma là BOSS phó bản, thường sống ở trong gương. Bị tấn công bất ngờ nên cơ thể của tôi bị đoạt đi mất rồi."

Mạt Mạt, "......"

BOSS đoạt cơ thể của cô, cô liền đoạt cơ thể của người chơi khác?

Thấy thời gian sắp đến, Phong Du Dương xua tay, "Linh hồn Faraday sắp trở lại trạng thái bình thường rồi, tôi chạy trước đây." Nói xong, nhanh chóng chạy đi.

Mạt Mạt cụp mắt, âm thầm suy nghĩ, giá trị sinh mệnh của Phong Du Dương bị thiếu hụt, chắc sau khi linh hồn bị tách ra khỏi cơ thể đã xảy ra chuyện gì đó.

Cơ thể Phong Du Dương bị bóng ma cướp đi, vậy thì sẽ có người phải luôn trong trạng thái linh hồn vì một cơ thể đã bị mất.

Nếu thuận lợi sống sót trong 100 phút, vậy thì phải cố gắng chạy trốn, không thể để cơ thể bị cướp đi. Giá trị sinh mệnh của cô ta vốn không cao, cũng không thể lãng phí xương máu của mình một cách vô ích.

Liếc nhìn linh hồn Faraday một cái, Mạt Mạt trực tiếp rời đi.

**

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Vân Lạc ngây ngốc trong phòng số 3, tìm đại một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.

Sự phản chiếu của kính khiến cô đau mắt. Nếu đây chỉ là hoạt động giải trí, không liên quan đến đạo ( tiền) cụ ( tài),thì cô đã bỏ cuộc từ sớm.

Cửa mở ra "Kẽo kẹt" một tiếng.

Vân Lạc thuận thế nhìn lại, phát hiện người tới là người chơi cấp hai duy nhất Mạt Mạt.

Thấy trong phòng có người, Mạt Mạt khẽ giật mình, sau đó cười chào hỏi, "Bạn ở đây hả?"

"Ừm." Vân Lạc đáp lại một cách yếu ớt.

"Tôi có thông tin hữu ích." Mạt Mạt tiếp tục nói. Thực tế là đang ám chỉ để đối phương chủ động đề nghị trao đổi.

"Ờ." Vân Lạc uể oải ỉu xìu, cả người héo úa.

Mạt Mạt, "......"

Sao không giống dự đoán vậy.

Cô ta cao giọng, nhấn mạnh lần nữa, "Thông tin hữu ích thật sự."

"Chúc mừng." Vân Lạc qua loa có lệ.

"Bạn đến chơi game thật hả? Sao không nhiệt huyết xíu nào vậy?" Mạt Mạt vô cùng buồn bực, "Thức đêm tăng ca mới có biểu hiện cay đắng hận thù[1] như vậy."

"Ỏ?" Người trước mặt đang nói gì Vân Lạc đều không lọt tai. Vừa nãy có đút tay vào túi, ấy vậy mà sờ thấy một lá bùa.

Cô chợt nhớ ra, phó bản trước cô tìm được năm lá bùa long văn trống, bốn lá đổi thành hai lá không khóa, lá còn lại thì biến thành đạo cụ khóa. Không ngờ khi người chơi vào phó bản bùa cũng tự động đi theo.

"Thôi, không muốn trao đổi thông tin thì thôi, tôi đi trước đây." Mạt Mạt từ bỏ.

Đợi đối phương rời đi hẳn, Vân Lạc mới nhỏ giọng thì thầm, "Tranh thủ nghỉ ngơi đi, cần gì phải trao đổi rồi cãi cọ? Không ngại mệt rã rời à."

Mỗi lần người chơi trao đổi thông tin đều là một hồi chiến tranh.

Tác giả có lời muốn nói:

1, 2, 3

4, 5, 6

7, 8, 9

Dòng số trên là thứ tự phòng cửu cung cách

Lúc đầu là vị trí số 5, Vân Lạc đến phòng số 6 trước, rồi đến 9. Sau đó là 7, cuối cùng là số 1 ( rồi xác nhận đây là cửu cung cách)

**

Truyện cười

Nam chủ: Anh và em vốn không có duyên phận, tất cả đều dựa vào việc anh tiêu tiền

Nữ chủ: Nói rất đúng!

=====

[1] Nguyên văn: Khổ đại cừu thâm (苦大仇深)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.