[Đã sửa đổi 3]
Trên vách tường đột nhiên xuất hiện video hình ảnh, trực tiếp trình chiếu.
Vân Lạc ngáp một cái, nghiêm túc xem.
Mở đầu, một nam một nữ xuất hiện, nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Người phụ nữ ôm đứa trẻ mới sinh, lộ ra phần không nỡ, "Con chúng ta còn nhỏ như vậy, phải làm nghi lễ đó thật sao?"
Vẻ mặt người đàn ông vô cùng bất lực, "Đây là nghi lễ tổ truyền của nhà họ Cao chúng ta, tất cả mọi người đều làm theo.
Em thấy đó, từ nhỏ Tư Nghiên đã ốm đau bệnh tật, không sốt thì cảm, sắp không gắng gượng nổi rồi. Chỉ có tiến ngành nghi lễ mới có thể bình an lớn lên.
Yên tâm, người nhà họ Cao ai cũng từng trãi qua việc này hết. Chỉ có lợi không có hại."
"Nhưng em luôn cảm thấy búp bê này rất kì lạ." Nét mặt người phụ nữ ưu tư.
"Nhưng đối với người nhà họ Cao chúng ta mà nói, búp bê chính là thần bảo hộ." Người đàn ông nghiêm túc nói, "Chỉ cần là con cháu Cao gia thì sẽ luôn gặp bất trắc trong cuộc sống. Chỉ khi ký khế ước với búp bê thì mới tai qua nạn khỏi, mọi thương tổn sau này đều do búp bê chịu thay."
"Nhưng sau khi sức chịu đựng của búp bê đạt giới hạn thì người nhà họ Cao đó cũng tử vong." Người phụ nữ vội vàng nói.
"Xưa nay, chỉ có ký khế ước với búp bê mới sống được đến tuổi thành niên. Nếu may mắn, không chừng sẽ sống được đến sáu bảy chục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cau-sinh/3554991/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.