Triệu Tây Bối ngồi ở bàn ăn lớn, nhìn một bàn đồ ăn, bình tĩnh nuốt nước bọt, người giàu có khác, chỉ có một vài người ăn mà nấu nhiều món như vậy.
Nhìn thấy còn có người hầu bưng thức ăn lên, Triệu Tây Bối sửng sốt, quả nhiên cô cùng Quý Nam Tư không phải người cùng một thế giới.
Khi ăn cơm, cả Quý gia im lặng không ai nói chuyện, chỉ có tiếng gắp thức ăn và tiếng đũa va vào bát rất nhỏ.
Triệu Tây Bối sợ mình gây ra tiếng động sẽ ảnh hưởng bầu không khí này, vì vậy ăn một bữa cơm ăn đến cẩn thận.
Lúc này, Trịnh phu nhân đột nhiên lên tiếng.
“Dì, mấy ngày nữa là ngày mất của mẹ con, con muốn dẫn Hiểu Mộng đi thăm mộ mẹ. "
Quý lão phu nhân nghe được những điều này, bà lập tức dừng đũa, ra lệnh cho bà Trương đem bộ đồ ăn trước mặt bà xuống, sau đó mới quay đầu nói với Trịnh phu nhân đang ngồi bên cạnh.
“Đi đi, đã hai năm ta không đi thăm mộ em ấy, lần này ta đi cùng các ngươi. " Quý lão phu nhân hơi mang thương cảm nói, dừng một chút, tiếp tục xúc động nói: "Chớp mắt một cái, em ấy đã đi nhiều năm như vậy, thời gian trôi thật là nhanh!" "
Khóe mắt Trịnh phu nhân treo nước mắt, miễn cưỡng cười nói: “Đúng vậy, Hiểu Mộng bây giờ cũng đến tuổi sắp gả chồng, nếu bà ngoại của của con bé còn ở, khẳng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-1-nam-ong-xa-tong-tai-muon-gia-han/2630640/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.