Chương trước
Chương sau
Người bạn duy nhất ở trường của Triệu Tây Bối là Lâm Lạc Lạc, mà sở thích lớn nhất của Lâm Lạc Lạc chính là đọc tiểu thuyết ngôn tình, cô ấy thậm chí đã bắt đầu viết tiểu thuyết, Triệu Tây Bối nghĩ, Lâm Lạc Lạc nhất định phải có cách chỉ cô làm thế nào để theo đuổi Quý Nam Tư, vì vậy khi đến trường học vào buổi sáng, cô đã tìm đến Lâm Lạc Lạc.

"Điều này thực sự ổn chứ? " Triệu Tây Bối không chắc chắn hỏi.

"Tin tưởng tớ, nhất định sẽ thành công! " Lâm Lạc Lạc trấn an, vô cùng tự ti mà vỗ vỗ ngực.

Hai người thảo luận một hồi, cuối cùng đưa ra kết luận, nhưng Triệu Tây Bối vẫn có chút do dự, cô chưa từng làm qua chuyện như vậy! Thực sự là không cần lo lắng sao?

Lâm Lạc Lạc nghĩ thầm, nhân vật chính trong tiểu thuyết của cô cũng ôm một mỹ nhân như thế này, Triệu Tây Bối chắc chắn không sao.

Xấu hổ làm sao!

Triệu Tây Bối che mặt và vùi đầu chạy về phòng.

Hóa ra Lâm Lạc Lạc đã bảo Triệu Tây Bối làm một ít bánh ngọt cho Quý Nam Tư, sau đó nhân cơ hội này đề xuất cùng nhau đi xem phim.

Triệu Tây Bối rất tự tin vào tay nghề của mình, với sự hỗ trợ của Lâm Lạc Lạc, Triệu Tây Bối nhanh chóng làm ra chiếc bánh đậu xanh pha lê ngon nhất mà mình từng làm vào buổi sáng, sau đó cô sợ rằng nếu mình chần chừ sẽ lại lùi bước, nên vừa làm xong cô đã lập tức mang đến cho Quý Nam Tư mà không để lại chỗ của người hầu.

Tình cờ hôm nay là thứ bảy, nên Quý Nam Tư không phải đến công ty mà là ở nhà giải quyết công việc trong phòng làm việc.

Cầm bánh ngọt, Triệu Tây Bối đến gần phòng làm việc của Quý Nam Tư, trong lòng cô càng lo lắng hơn, lòng bàn tay không ngừng đổ mồ hôi, tay cũng không kiêm soát được mà bắt đầu run rẩy.

Liệu hắn có muốn ăn bánh ngọt mà cô làm không? Hắn sẽ đồng ý đi xem phim với cô chứ? Không biết như vậy có tính là hoàn thành lời nói "Chờ em theo đuổi anh" của hắn hay không?

Triệu Tây Bối căng thẳng đến mức đắm chìm trong thế giới của chính mình đi đến trước cửa phòng làm việc của Quý Nam Tư, nhưng cô lại không để ý thấy rằng có người đang nói chuyện trong phòng làm việc.

Sau khi Triệu Tây Bối trải qua một cuộc đấu tranh tâm lý khốc liệt, cô đột nhiên lấy lại bình tĩnh, cắn răng, dậm chân, bất kể như thế nào, cô phải đưa bánh ngọt vào trước!

Vì vậy cô bất chấp đẩy cửa phòng làm việc của Quý Nam Tư ra, nhắm mắt hét lên: “Anh, em mang cho anh một ít bánh ngọt. "

Triệu Tây Bối nói xong liền mở mắt ra, sau đó ngây ngẩn cả người.



Quý Nam Tư và ba người đàn ông khác trong phòng dùng ánh mắt nghiên cứu nhìn Triệu Tây Bối một cách tò mò.

Nhìn thấy Triệu Tây Bối đang bưng một cái khay trong tay, Quý Nam Tư gật đầu với ba người kia như không có chuyện gì xảy ra để xin lỗi, sau đó đi thẳng về phía Triệu Tây Bối.

Tiếp nhận cái khay từ trong tay Triệu Tây Bối, Quý Nam dừng một chút, nhìn Triệu Tây Bối còn đang ngây ngốc, lắc đầu cười khẽ, sau đó cúi người hôn lên vầng trán nhẵn nhụi của Triệu Tây Bối, nhẹ giọng nói: “Anh còn có có việc phải xử lí, em về phòng trước đi, anh sẽ tìm em sau. "

Mãi cho đến khi Quý Nam Tư xoay người rời đi, Triệu Tây Bối mới hoàn hồn lại, nghĩ đến chuyện xấu hổ mình vừa làm, mặt cô đỏ bừng, quay người chạy ra ngoài.

Trời ạ! Tại sao lại có người trong phòng làm việc của Quý Nam Tư? Thật là xấu hổ, thật là xấu hổ! Triệu Tây Bối càng nghĩ về điều đó càng cảm thấy xấu hổ khi đối mặt với người khác, vì vậy cô vùi mặt thật chặt vào chiếc gối mềm mại.

Đây là lần đầu tiên cô tỏ ra tán tỉnh với một người đàn ông, còn chưa nói đến kết quả nhưng đã bị người ngoài nhìn thấy, a a a , mọi người sẽ nghĩ gì về cô đây?

Trên thực tế, Triệu Tây Bối thực sự đã nghĩ quá nhiều, cô ấy là vị hôn thê của Quý Nam Tư đã được tuyên bố công khai trong bữa tiệc, khi đó, hầu như tất cả nhân viên của Tập đoàn Quý thị đều nhìn thấy. Tất cả những người vừa thảo luận trong phòng làm việc của Quý Nam Tư đều không nghĩ nhiều về hành động của Triệu Tây Bối.

"Đều là lỗi của Lạc Lạc, thật là một ý kiến tồi! Mình sẽ không bao giờ hỏi ý kiến của cậu ấy nữa! "Triệu Tây Bối hung dữ đập xuống giường, nghiến răng nghiến lợi đổ lỗi cho Lâm Lạc Lạc về chuyện này.

Lúc này, có ba tiếng gõ cửa rõ ràng vang lên, kèm theo đó là giọng nói trầm ấm của Quý Nam Tư.

“Bối Bối, anh đi vào nhé. "

Nói xong, Quý Nam Tư đẩy cửa bước vào.

Nghe được tiếng bước chân, Triệu Tây Bối túm chăn đắp bừa bãi lên người, để cô làm đà điểu một hồi đi!

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, tim Triệu Tây Bối đập thình thịch, hai tay nắm chặt ga trải giường phía dưới, không dám động đậy.

Ngay khi Triệu Tây Bối đang cực kỳ căng thẳng, có người kéo chiếc chăn ra khỏi đầu cô.

"Được rồi, em che đậy làm gì? " Quý Nam Tư nhẹ nhàng kéo Triệu Tây Bối khỏi giường và dùng cả hai tay nâng mặt cô lên.

Đột nhiên bị Quý Nam Tư ôm mặt, Triệu Tây Bối không dám cử động, đôi mắt cô lúng liếng nhìn xung quanh, chỉ là không dám nhìn Quý Nam Tư.

Cô bé nhỏ này, khó xử cái gì thế này? Vừa rồi không phải còn tốt sao?



Vừa rồi hắn có chuyện cần bàn với mấy người phụ trách quan trọng trong nhóm, nên khi Triệu Tây Bối đem bánh đến, hắn chỉ nói với cô ấy một câu mà không để ý thấy Triệu Tây Bối đã chạy với tốc độ 100km/h.

"Vừa rồi... có được tính là theo đuổi anh chưa? " Triệu Tây Bối cụp mắt xuống và nói nhỏ.

Quý Nam Tư sửng sốt một lúc, cô ấy cảm thấy trằn trọc vì điều này sao?

“Đương nhiên rồi. Anh đồng ý "Quý Nam Tư giả vờ nghiêm túc và nói.

Trái tim bất an của Triệu Tây Bối cuối cùng cũng buông ra khi nghe những lời này. Đôi mắt cô cũng lén nhìn biểu cảm của Quý Nam Tư.

Thấy hắn nói điều này một cách nghiêm túc, cô ấy đã quên mất sự lo lắng vừa rồi.

Nhìn Triệu Tây Bối vẫn còn đang xuất thần, Quý Nam Tư tủm tỉm, cúi đầu mổ nhẹ vào khuôn mặt đỏ bừng của Triệu Tây Bối vì vừa bị chăn đắp, sau đó lại mổ một lần nữa, cảm thấy không hài lòng, hắn trực tiếp hôn lên đôi môi đỏ mọng kia.

Triệu Tây Bối chưa kịp phản ứng trước nụ hôn nhẹ nhàng của Quý Nam Tư lên má thì đôi môi đỏ mọng của cô đã bị chặn lại, nhịp tim trong nháy mắt tăng nhanh, cô vội vàng nhắm mắt lại.

Ngày hôm qua Triệu Tây Bối đang ở trong lớp, còn Quý Nam Tư thì bận rộn ở công ty, vì vậy hắn ta đã trở về rất muộn, hai người họ chưa gặp được nhau một lần nào vào ngày hôm qua, cho nên đây chính là nụ hôn đầu tiên kể từ khi hai người hôn nhau vào đêm hôm trước.

Triệu Tây Bối vẫn còn đang suy nghĩ lung tung, hắn nói đồng ý là có ý gì? Điều đó có nghĩa là cô đã theo đuổi được hắn rồi sao?

Một lúc lâu sau, hô hấp của hai người đều có chút rối loạn, Quý Nam Tư buông Triệu Tây Bối ra, vùi đầu vào cổ cô, hít sâu mấy hơi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại dục vọng đang nhộn nhạo, sau đó Quý Nam Tư nói nhỏ nhẹ nói: "Bây giờ chúng ta đang yêu đương, vì vậy hãy bắt đầu hẹn hò! "

Triệu Tây Bối bình tĩnh lại cảm xúc của mình, cô nhất thời không nghĩ ra cách trả lời những gì Quý Nam Tư vừa nói, nhưng khi nghe hắn nói từ "hẹn hò", cô ấy lập tức nghĩ đến những lời của Lâm Lạc Lạc.

"Chúng ta hãy đi xem phim! " Vì vậy Triệu Tây Bối thốt ra mà không cần suy nghĩ.

Nụ cười trầm thấp của Quý Nam Tư từ bên tai truyền đến, chỉ nghe giọng nói có chút gợi cảm của hắn trầm thấp nói một câu: “Được. "

Quả nhiên là cô gái anh yêu, cô ấy thật dễ thương, cô ấy đã trực tiếp cướp đi những gì anh muốn nói.

Cả hai đã hẹn hò, và khi họ chuẩn bị rời đi thì cũng đã đến giờ ăn trưa. Triệu Tây Bối vẫn đang do dự có nên ăn ở nhà trước hay không, nhưng Quý Nam Tư đã lái xe đến chỗ cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.