Lúc cây táo tàu nhà Hứa Nguyễn trổ hoa kết nụ, Hứa Nghiên thu xếp hành lý, được Đồ Đại Ngưu đưa đến trấn trên, vừa bước vào cửa, nàng thấy bài trí vẫn y như lúc nàng thuê nhà ban đầu, ngoại trừ cái bếp đổ nửa chừng và mái hiên cỏ tranh dột nát, không còn chút dấu vết nào nàng từng sinh sống.
"Ôi chao, sạch sẽ thế này, ta khỏi cần dọn dẹp rồi, đến lúc đó chân trước vừa gả đi, sau lưng là có thể trả phòng.” Nàng nói đùa.
Mỗi bước mỗi xa
Đồ Đại Ngưu đang xây lại cái bếp đã sập: "Ta vá víu lại đại khái, miễn sao có thể bắc nồi đun nước sôi là được, lát nữa nàng ra ngoài mua hai bộ chăn đệm, dùng tạm một thời gian. Đừng dọn dẹp quá kỹ lưỡng, kẻo đến lúc thành thân, một mình nàng lại phải vất vả thu xếp.”
Hắn dừng một lát rồi tiếp tục: "Hay là nàng ở nhà tỷ tỷ thêm một thời gian nữa đi, ta mang thêm nhiều đồ vật đến cho nàng nhé?”
Nàng phi một tiếng rồi khạc nhổ hắn: "Thôi đi! Nhà tỷ tỷ ta không thiếu mấy thứ đó, tỷ phu ta kiếm được tiền, đủ sức nuôi vợ con.”
"Không đi đâu, bây giờ đang là lúc nông vụ bận rộn, ở nhà tỷ ấy, bọn họ không cho ta làm gì cả, Bình Hòa cũng đã ra đồng gieo hạt lạc, ta theo ra đó một chuyến, tỷ tỷ và tỷ phu ta khách khí vô cùng, còn dậy sớm ra chợ mua hai con cá về kho, ta lại không biết làm cơm, chỉ thêm phiền phức thôi, về trấn vẫn tốt hơn.”
Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-goa-cua-ga-chan-lon/5052222/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.