“Nhà ngươi ở gần đây sao?”
“Đây là nhà của huynh ư?”
“……”
“……”
Một nam một nữ, cả hai đều kinh ngạc thốt lời chất vấn khi gặp đối phương, chỉ cảm thấy quá đỗi tình cờ, từ lần đầu tiên giao thiệp, đến việc có chung người quen, cho đến nay lại cách vài ba ngày là có thể gặp mặt.
Đồ Đại Ngưu không chịu nổi cảm giác mềm nhũn dưới chân, bèn bước chân đi trước, nói với người theo sau: “Không phải nhà ta, chủ nhà mời phụ thân ta đến làm thịt lợn cạo lông rồi xẻ thành từng khối, ta đến giúp một tay.”
“À, nhà đại tỷ ta ở ngay bên cạnh, ta đến thăm người thân, vừa đến hôm qua.” Hứa Nghiên vừa nói vừa tiện tay chỉ, nhưng phát hiện người kia đang cạo đế giày trên gạch nên không nhìn nàng, nàng còn thấy rõ những thứ bị cạo xuống, lập tức nôn khan một tiếng, vội vàng quay lưng đi xa.
Vẫn không quên trách móc hắn: “Huynh cái người này, chẳng lẽ không nói cho ta một tiếng được à, lại làm chuyện ghê tởm như vậy ngay trước mặt ta.”
Nam nhân cúi đầu hứ một tiếng: “Ngươi khăng khăng theo tới, không cho ngươi xem chút đồ tốt há chẳng phải khiến ngươi thất vọng sao, hả? Cô nương nhà tú tài, chưa từng thấy qua?”
Thấy nàng tức giận đến nỗi méo cả mặt, hắn vẫn chưa thấy đã, tiếp tục nói: “Lợn ấy à, là một thứ không biết giữ gìn sạch sẽ, bốn cái chân lợn nhào lộn trong phân của nó, khi giành ăn lại có thể giẫm một chân vào máng ăn, ngươi cảm thấy chân giò lợn ăn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-goa-cua-ga-chan-lon/4863573/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.