Về đến nhà, Tư Lam liền trở về phòng, đúng là không đâu bằng nhà mình cả, Tư Lam mở điện thoại ra có vài tin nhắn của Tiêu Phàng và Trí Nam giửi cho cô.
Đêm qua mưa lớn quá cô không có sử điện thoại, sáng sớm cũng không xem qua luôn. Có vài cuộc gọi nhỡ của Tiêu Phàng không gọi được cho Tư Lam chắc cô lo lắm đây.
"Biết gọi lại sao? Tưởng cậu u mê thầy Thái quên tớ rồi chứ" Tư Lam vừa gọi cho Tiêu Phàng là cô bắt máy ngay và nói với một giọng điệu rất khó nghe, cô nàng này chắc hẳn rất giận cô rồi.
"Hôm qua mưa lớn tớ không sử dụng điện thoại nên đừng giận tớ nhé" Tư Lam sử dụng chiêu năn nỉ của mình, Tiêu Phàng vốn mềm lòng nên làm sao mà giận Tư Lam cho được.
"Tớ có chuyện muốn kể cho cậu nghe" Tư Lam thì thầm với cô.
"Được được kể đi!!" Tư Lam bắt đầu kể câu chuyện ra mắt gia đình của Thái Trạch Dương, Tiêu Phàng như đang ở trên mây, cô không nghĩ họ lại tiến triển nhanh đến như vậy.
Mới mấy ngày thôi cơ mà? Mới mấy ngày mà đã về ra mắt gia đình rồi, phải nói là Tiêu Phàng bái phục Tư Lam phục sát đất luôn, một phát một liền ra mắt gia đình người ta luôn.
"Tớ chịu thua cậu đấy, bằng cách nào mà cậu khiến người lạnh lùng như thầy ấy thích cậu vậy?" Tiêu Phàng giọng phấn khởi.
"Thật tiếc tất cả chỉ là giả mà thôi" Tư Lam trầm giọng nói.
"Là sao tớ không hiểu"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-em-dung-tron-toi/1928553/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.