Sáng hôm sau, Tư Lam tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong lòng của ai đó, cô xanh mặt mày bật dậy, thầm lo hôm qua cô uống nhiều quá không lẽ ngủ với người lạ rồi sao?
Nhưng may mắn thay cô nhìn lại là Thái Trạch Dương, nhưng cũng không được coi là may mắn hoàn toàn, cô và anh đêm qua có xảy ra chuyện gì không?
"May quá quần áo nguyên vẹn" Tư Lam nhìn lại quần áo trên người của anh và của mình.
"Thầy ơi!! Dậy đi!!" Tư Lam đưa tay vỗ nhẹ vào người anh.
"Đừng ồn!!" Thái Trạch Dương đưa tay kéo cô vào lòng, tim của cô luac này muốn bay ra ngoài ngay lập tức luôn vậy, Tư Lam kêu gào trong lòng.
Hôm nay không có đi học, phải nói hôm nay mới sáng sớm mà đã thấy vui vẻ thật đấy, cô chống cằm nhìn vẻ mặt đang ngủ của anh.
Nhẹ đưa tay chạm vào má của anh, cô thì thầm bên tai của anh "em thích thầy lắm!!" Ai đó đang giả nằm ngủ vậy thôi nên những lời nói đó anh đều nghe cả.
Không biết Tư Lam đã tỏ tình với anh bao nhiêu lần rồi nữa, phải nói là Tư Lam rất là dai, lúc trưởng cảm thấy cô rất phiền nhưng bây giờ hình như đã quen rồi.
Đang ngắm anh ngủ thì điện thoại của cô vang lên, Tiêu Phàng gọi cho cô chắc là gọi tập hợp để luyện ngày cuối đây mà.
"Tớ nghe đây" Tư Lam phấn chấn nói.
"Tỉnh rồi chứ? Cậu không biết hôm qua cậu hành tớ ra sao đâu" Tiêu Phàng giọng trách móc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-em-dung-tron-toi/1928532/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.