Đến khi thông báo của nhóm Tư Lam thì mọi người bắt đầu háo hức, vì tiết mục là sự kết hợp giữa những màn tấu nhạc và một màn kịch đặc sắc.
Thái Trạch Dương bên dưới để ý từng hành động từng lời thoại của từng nhân vật và người mà anh chú tâm nhất là Tư Lam.
Anh không nghĩ cô lại chọn vai ác, nhìn vẻ mặt của cô cũng rất hợp đấy chứ, phải nói tiết mục này là tiết mục được xem là hay nhất trong tất cả tiết mục từ đầu đến giờ.
Màn tấu nhạc trổi dậy vang lên, nét diễn gần gũi tạo nên khung ảnh sinh động cứ như đang xem một bộ phim vậy, mọi người trong khán đài im lặng để theo dõi tình tiết của vở kịch.
"Công chúa nắm lấy tay ta!!" Trí Nam vào vai vị hoàng tử, cả hai đang bị truy sát, Tiêu Phàng được treo lơ lững trên không trung khiến mọi người lo lắng vì độ cao.
"Buông ta ra đi hoàng tử, chàng hãy chạy đi!!" Tiêu Phàng diễn xuất thần phải nói sự kết hợp của họ rất hợp nhau.
"Đến lúc phải tạm biệt nàng rồi công chúa à" Tư Lam bay đến, trên người là một cung tên, cô nở một nụ cười nham hiểm, phải nói khiến người khác sợ hãi vì nụ cười ấy.
Thái Trạch Dương nhìn thấy cô liền mỉm cười, trong khi tất cả mọi người đều tập trung nhập tâm vào màn kịch, anh nhìn cô lại buồn cười vô cùng.
"Thầy Thái thầy cười gì vậy?" Một thầy giám khảo ngồi cạnh anh thấy anh cười liền ngơ ngác hỏi, cảnh này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-em-dung-tron-toi/1928526/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.