Thái Trạch Dương nhẹ di chuyển động mạnh cái eo cường tráng về phía trước một chút, Tư Lam bật ra tiếng kêu lớn.
"A" Tư Lam kêu lên nước mắt tuôn trào ra, vậy là lần đầu tiên trong đời của cô đã dâng trọn cho Thái Trạch Dương, có phải cô quá dễ dãi rồi không khi nghe những lời đường mật ấy mà chấp nhận để anh lấy mất thứ quý giá nhất của đời mình.
"Tư Lam" Thái Trạch Dương nhẹ gọi tên cô.
Tư Lam cắn môi, chỉ cảm thấy cả người mình nóng lên, nơi đó của cô rất khó chịu, cô vô lực nắm lấy tay Thái Trạch Dương. Anh nhẹ nhàng di chuyển không dám làm mạnh vì cô vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.
Sự cắn nuốt, được lấp đầy, những lần co rút... Từng đợt từng đợt ma sát nhẹ nhàng, chậm rãi lại kích thích mọi giác quan của cả hai.
Cái nhẹ nhàng của anh khiến cho đau đớn của cô chậm rãi rời đi. Bây giờ cô dần thích nghi lại cảm thấy vô cùng thoải mái và đón nhận anh.
Đêm đó Tư Lam hoàn toàn thuộc về Thái Trạch Dương, người mà cô yêu nhất, Tư Lam hôm đó ngủ không được ngon vì trong giấc mơ Tư Lam lại mơ thấy hình ảnh Thái Trạch Dương rời bỏ cô và bước đi cùng người con gái khác.
Họ còn chê cô xấu xí, vẻ mặt và ánh nhìn khinh bỉ dành cho cô, cười cợt sự dễ dãi của cô, Tư Lam điên cuồng hét lên giật mình tỉnh dậy thở dốc.
"May quá chỉ là mơ, nhưng sao có vẻ thực đến như vậy" Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-em-dung-tron-toi/1928501/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.