"Mẹ muốn xem ảnh, ngay bây giờ"
"Con không có ảnh" Anh không ngờ bà lại bảo mình đưa ảnh, không lẽ bây giờ phải lấy ảnh mạng về sao.
Thái Trạch Dương nhìn ánh mắt hoài nghi của bà thì liền lấy điện thoại ra, vào trang cá nhân của Tư Lam lấy một tấm hình của cô đưa cho bà xem.
Hiện tại trong danh sách bạn bè của anh chỉ có cô và những người bạn ở nước ngoài của mình, hôm dạy học cho cô, Tư Lam đã xin số tài khoản của anh cũng may là có đăng ảnh.
"Đây, mẹ xem đi!!"
"Xinh đẹp đấy, nhưng nhìn trẻ quá, con bé làm nghề gì vậy?" Bà vừa thấy ảnh của Tư Lam mắt liền sáng như sao, soi từng chi tiết trên khuông mặt của cô.
"Là... đồng nghiệp của con" Thái Trạch Dương giấu thân phận của cô, không thể nói với bà rằng cô là học sinh của mình được.
Ăn cơm xong, Thái Trạch Dương viện cớ để về, khi anh rời đi bà vẫn còn vui mừng trong lòng vì con trai của bà cuối cùng cũng có bạn gái rồi, nếu bà không hỏi không biết anh còn giấu bà đến khi nào nữa.
Tư Lam nhìn lên đồng hồ, trời cũng tối lắm rồi nhưng vẫn chưa thấy Thái Trạch Dương về, không biết hôm nay anh đã đi đâu, vẻ mặt lúc chiều không tốt cho lắm.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy nhỉ?"
"Thầy ấy đi đâu mà giờ này chưa về?"
"Hay là hẹn hò? Hay là... không không!! Không thể nào"
Tư Lam cứ mở rèm cửa phòng mình nhìn sang nhà bên cạnh, cơm và đồ ăn cô đã nấu sẵn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-em-dung-tron-toi/150538/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.